CHIẾC LÁ CÒN RƠI
Thương chiếc lá vàng từ độ
Rơi rơi về một phương buồn
Hàng cây cong mình vội nhớ
Những chiều xa vắng tình buông
Con đường em về ngập lối
Đôi môi cháy tuổi hẹn hò
Mon men đôi chân nào vội?
Ân ái bao mùa ai cho?
Lá bay về vùng kí ức
Run trang nhật kí không lời
Lòng sôi dâng lên rạo rực
Mấy ai ngồi nhặt tình rơi?
Dày vò chen dòng hư ảo
Áo trắng ngày ấy xa xôi
Dung dị chân ướt chân ráo
Tiễn mùa về với chân trời
Lá rơi đo chiều dài nhớ
Một mai não nuột đeo về
Hương xưa tan vào muôn thuở
Bóng tình dằng dặc hồn quê
Ngày 30112018
Ân Thiên ( Bình Dương)