CHỢT MÊNH MÔNG

Đêm trỗi dậy chợt buồn lơ đãng Cuộc tình nào vội thoáng rồi bay Trần gian ơi có phải đọa đày Yêu nào vui chỉ là sầu khổ Đêm bóng tối tâm hồn loang lổ Từng giọt sương ghé đậu tóc già Đời là gì sao quá phong ba Khi tình chết có là vui vẻ Người tình đâu hay gian dối thế Nói cho nhiều rồi cũng tựa mây Yêu là chi hồn giẫy đọa đày Như ngục tù ngàn năm đựng chứa Dễ nào quên bờ vai đã tựa Hơi ấm nồng nghe ngọt bờ môi Người yêu ơi giờ đã xa rồi Bên người mới chắc là quên hết Chợt mênh mông bầu trời như chết Cúi lặng câm hồi tưởng bóng hình Ai hay đời khoảng lặng không thinh Người tình cũ xa mờ vuột mất...
Tác giả: VÂN THIÊN LONGSố bài thơ: [106]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TƯ TÌNH

Buồn lớn nhất đem lòng ngộ nhận. Thấy một chiều đã chất vấn vương. Muốn ngay cho thoả mọi đường. Nhìn ra vỡ lẽ mà ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI CHA GIÀ DÂN TỘC

Thơ NHUNG PHAM. Cha ơi con nhớ Cha hoài. Ngày xưa Cha gánh hoạ tai Nước nhà. Vất vả cứu Nước của ta. Hy sinh cứu Nước ... [Đọc thêm...]

HẠ XA EM

Hạ ơi vương nhớ trong đời. Bao lần phượng nở Hạ ơixa Người. Xa nhau xa cách lâu rồi. Hạ ơi, ta nhớ dáng hoa. Nắng hồng ... [Đọc thêm...]

SÓNG GỢN

Trời chưa sáng nghe đâu đây đồng vọng. Vọng phương nào tiếng gọi gióng dư âm. Âm vương trong cảnh lặng thầm. Thầm thì ... [Đọc thêm...]

NỖI LÒNG

Từ ngày facebook mất đi. Nỗi lòng tâm trí Hoàng Nhi rất buồn. Ghìm lòng không để lệ tuôn. Mất đi nhí nhảnh luôn luôn ... [Đọc thêm...]

HỒI ỨC TUỔI THƠ

Nhẹ nhàng cơn gió thoảng qua. Hàng cây rào rạt thướt tha lá cành. Đêm thu gió mát trời thanh. Trăng thu trăng sáng hết ... [Đọc thêm...]

TỎ TÌNH SẦU

Sao anh lại tỏ tình. Vào ngày CÁ tháng tư. Thứ TƯ này em nhé. Hàng cây bàng nơi cũ. Chờ anh lúc hoàng hôn. Em như bị ... [Đọc thêm...]

QUÁN CŨ NĂM XƯA

Anh lại ngồi nơi ấy quán năm xưa. Nghe nhạc Trịnh xót lòng thương ngày cũ. Gió chiều lay bên hồ hàng liễu rủ. Như tóc ... [Đọc thêm...]