CHUYỆN TÌNH ÔNG VÀ BÀ
Leo cao mấy bước xoa đầu gối
Bà lại cười tủm tỉm sau lưng
Thở đằng tai vẫn nghe bà nói
Biết yếu thế này chẳng lấy ông
Bà cười móm mén rụng hết răng
Đồng tiền ông lấy má càng nhăn
Mắt mờ chân chậm tay lóng ngóng
Xấu thế này ông bỏ cho xong
Ngày bà là thanh niên xung phong
Duyên dáng trẻ xinh đẹp nhất vùng
Vai mang hòm đạn mà không nặng
Đưa tận tay ông lòng mới vui
Khỏe nhất sư đoàn lại đẹp trai
Dũng sĩ diệt thù có kém ai
Tình đâu cần ông tơ bà mối
Hai trái tim giá nghĩa vợ chồng
Tuổi thanh xuân gửi theo năm tháng
Ông và bà chung sống bền lâu
Đùa chút thôi lòng thương nhau lắm
Có bao giờ xa cách được đâu