CÓ VỀ CHỐN CŨ

Đêm dài dài tới bình minh Thương em bóng chiếc một mình cô đơn Ngắn dài giọt giận giọt hờn Lệ sầu phai nhạt môi son má hồng Tơ vò một mối bòng bong Xa nhau nhưng vẫn một lòng nhớ ai Ngày xưa em đó mắt nai Sân trường áo trắng tóc dài dễ thương Anh chờ em trước cổng trường Tình khờ ta đã vấn vương bao ngày Con đường xưa lá me bay Chúng mình hai đứa nắm tay không rời Chia tay không nói một lời Anh ra đi tới chân trời xa xăm Tháng tư chẳng thấy về thăm Ve sầu nức nở tháng năm đợi chờ Phượng hồng xưa vẫn ngẩn ngơ Bằng lăng vẫn tím tím mờ nhớ nhung Ở đâu ơi hỡi người dưng Có về chốn cũ ta cùng đắm say Nguyễn Đình Huân Sài Gòn, Ngày 18042017
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [536]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHO CUỘC TÌNH SẦU

Chim chìa vôi bay qua đám thuốc. Cá bả trầu lội tuốt mương cau. Cho anh cả cuộc tình sầu. Người nơi đó phương trời dịu ... [Đọc thêm...]

MÌNH ƠI

Đã khuya rồi em đang ở nơi đâu. Đêm vắng lặng trong nỗi sầu tê tái. Chắc có lẽ đang giận anh thì phải. Hãy về ... [Đọc thêm...]

LỜI CẢM ƠN

Kính gửi các bạn thơ trong trang Mình là thành viên mới vừa ra nhập trang hôm nay Thật sự may mắn khi mình được đọc lời ... [Đọc thêm...]

TÌNH NGƯỜI TÌNH CÂY

Chỉ là gốc rễ cây thôi. Mà sao vương vấn hồn tôi với nàng. Nặng tình với đất cây mang. Để tôi ấp ủ với nàng bấy lâu. ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN GIAO THÔNG

Có một việc chiều nay gặp phải. Ngẫm suy hoài biết tỏ cùng ai. Mình đang quét dọn bên ngoài. Bổng nghe tiếng huýt thổi ... [Đọc thêm...]

GIÓ BIỂN

Lồng lông mát rượi mênh mang. Dật dìu phấp phới xênh xang tứ bề. Cuốn chân vấn vít triền đê. Ngợp hồn sảng khoái say mê ... [Đọc thêm...]

DONG SÔNG VA NÔI NHƠ

Sông trở buồn từ thuở biết em đi. Dòng êm ả vào chiều Thu có phải. Hay Sông giận dội đôi bờ sạt lở. Để ... [Đọc thêm...]

HẠT CÁT

Giữa sa mạc bốn mùa luôn bỏng rát. Tôi chỉ là một hạt bé li ti. Cuồng phong qua tôi chẳng biết làm gì. Đành phải chịu ... [Đọc thêm...]