CƠN MƯA ĐÊM

Mưa hờ hững xé toạc màn đêm Trỗi gió từng cơn phủ lạnh thềm Quãng vắng hương tàn trăng tủi lặn Mây buồn cảnh khép lệ sầu nêm Nhòa hiên giọt đắng chan hồn não Đẫm sóng trời hoen khảm ruột mềm Rả rích canh trường ai quạnh quẽ? Riêng mình dõi bóng nghẹn ngào thêm Phan Cường 03.7.2017 Bóng lẻ âm thầm giữa quạnh đêm Tàn trăng ánh nhạt đổ loang thềm Không còn tiếng hẹn ngày mơ trỗi Đã hết câu thề buổi mộng nêm Một dải sương mù vương tóc đẫm Vài cơn gió nhẹ phủ môi mềm Theo từng khoảng lặng sầu hiu hắt Trắng cả canh dài lạnh lẽo thêm
Tác giả: CƯỜNG PHANSố bài thơ: [78]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BẾN GIÁC

Tóc đã hoa râm tự mấy mùa. Vẫn còn mải miết chuyện ganh đua. Cửa chùa đâu có hẹp gì ai. Có đức mặc nhiên hưởng lộc tài. ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN THỜI A

Thời nay giả dối lộn tung phèo. Chuyện ngẫm sao mà bổng trớ trêu. Vợ đảm thì ông mèo mã níu. Chồng ngoan cái mụ chả ... [Đọc thêm...]

NHẠT TÀN

Dõi ngắm chiều buông buổi nhạt tàn. Mây lùa nắng trải gợi nồng chan. Sai vần nhạc thả theo làn gió. Lỗi nhịp dòng trôi ... [Đọc thêm...]

HOÀI NIỆM CỐ ĐÔ

Thơ Long Nguyễn. Tung hoành khoán trục. THÀNH NỘI AI CHỜ CHIỀU BẾN NGỰ. CỐ ĐÔ NGƯỜI ĐỢI SÁNG VÂN LÂU. ( Cặp thực trong ... [Đọc thêm...]

EM NHỎ TUỔI

Thương em chả kể chỉ riêng ta. Khổ cảnh say duyên trải hẳn ra. Bở phổi trăm câu chưa ngỏ dở. Rê tay nửa buổi chửa xem ... [Đọc thêm...]

KIẾP BÈO TRÔI

bài xướng 290. Thân người chẳng khác lục bình trôi. Bảy nồi ba chìm mãi thế thôi. Đất cỗi hòng chi mầm nảy lộc. Trời ... [Đọc thêm...]

CHIỀU MƠ MỘNG

Chiều mơ mộng khởi hứng dâng trào. Điệu vũ mê hồn toả sáng sao. Yêu mến cảnh đồng, hương gió lộng. Luyến thương tình ... [Đọc thêm...]

ĐINH ĐẠI

Nhẽ cũ rời tơ dứt chỉ đầu. Lan truyền khắp nẻo chẳng dừng đâu. U buồn dậy sớm nhàu tâm vãi. Lặng lẽ về khuya héo đoạn ... [Đọc thêm...]