CON RẮN VÀ CÁI CƯA

(Phạm Quang Biểu, dựa theo cốt truyện dân gian Việt Nam) Con Rắn mà cắn cái Cưa Đó là câu truyện người xưa dạy đời Đọc xong câu truyện này rồi Xin mời các bạn cho lời bình nha... Chuyện được kể lại rằng là Có con Rắn độc vào nhà kiếm ăn Bò đi bò lại xung quanh Trong một xưởng mộc nên đành bò ra Cái Cưa nằm cạnh góc nhà Rắn ta đụng phải nên là bị đau Lúc này Rắn nghĩ trong đầu Tại sao Cưa lại làm đau đớn mình Thế là Rắn đã định hình Quay lại Rắn cắn ngang mình thân Cưa Cắn Cưa máu chảy từa lưa Rắn càng cắn mạnh để Cưa nhớ đời Nhưng mà càng cắn than ôi Toàn thân thể Rắn rụng rời đớn đau Thấy máu Rắn nghĩ trong đầu Chắc chắn Cưa sẽ chết mau thật rồi Thế là Rắn lại sục sôi Gồng mình Rắn siết không ngơi chút nào Thân cưa đầy máu tuôn trào Lúc này Rắn nghĩ ta nào chịu thua Cưa này mày biết ta chưa Biết điều thì hãy xin thua đi nào Rắn ta vỗ ngực tự hào Cưa giờ chẳng dám đụng vào Rắn đâu Chiến đấu với Cưa đã lâu Nhưng mà Rắn có biết đâu được là Cưa là vật dụng trong nhà Vô tri vô giác thôi mà Rắn ơi Rắn chết là đúng sự đời Bởi cậy sức mạnh nhưng thời vô mưu Câu chuyện trên được truyền lưu Ở trong cuộc sống là điều dạy ta Cuộc sống vốn dĩ thế mà Cho nên ta phải hiểu ra vấn đề Đừng nên suy nghĩ vụng về Hiểu ta, khinh địch đáng chê không nào Đối nhân, xử thế làm sao Hợp tình, hợp lý lọt vào lòng nhau Đừng nên đụng độ, đối đầu Phải biết hòa giải về lâu về dài Ta đừng làm tổn thương ai Hãy sống thân thiện tương lai đang chờ Đọc truyện xong chớ làm ngơ Hãy cùng suy ngẫm ý thơ viết gì... Thông qua câu chuyện này thì Mỗi người một tính rất chi khó lường Nhưng mà ta không được buông Hãy cố kìm chế để nhường nhịn nhau...
Tác giả: PHAMQUANGBIEUSố bài thơ: [19]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ANH CÒN CHỜ EM

Thơ Nguyễn Thành. Anh chờ em chờ giữa những cơn mưa. Giữa tháng năm, giữa trưa hè đỏ lửa. Giữa đêm mơ ngỡ em về tựa ... [Đọc thêm...]

DÙNG RỢN BÌNH DƯƠNG

Chả biết ăn ở thế nào. Vợ chồng mâu thuẫn không vừa lòng nhau. Tuổi đời non nhớt ba hai. Cố ta đã giết chồng mình giã ... [Đọc thêm...]

DẾ MÈN PHIÊU LƯU KÝ BẰNG THƠ

dựa vào cốt chuyện và lời văn của ông Tô Hoài. NHỮNG CHẬP CHỮNG CỦA DẾ MÈN TRƯỚC NGƯỠNG CỬA CUỘC ĐỜI. Thơ ĐInh Minh ... [Đọc thêm...]

DÒNG MÁU LẠC HỒNG

TRE đã viết nên bao trang sử. GIÀ làm binh khí giữ nước nhà. KẾ theo chuyện cổ ông cha. TIẾP thời Thánh Gióng đằng ... [Đọc thêm...]

GỬI BẠN NHÉ

Người đã ra đề hình ảnh này. Lại thêm hình ảnh sớm mai. Xem kìa ngườií ấy rất tài đúng không. Mải mê ngắm cảnh cánh ... [Đọc thêm...]

ĐÊM ĐÔNG

Đêm tīnh lặng khơi từng giọt đắng. Nhớ thương người thức trắng cả đêm. Người xưa hỡi Có khi nào thấu. ... [Đọc thêm...]

EM và THƠ

Em bảo anh nếu mà cho anh chọn. Em và thơ anh mong muốn điều gì. Kề bên tai anh nhỏ nhẹ thầm thì. Sao em cứ hỏi chi mà ... [Đọc thêm...]

TĨNH TÂM

Từ nay xóa hết Sân Si. Tu tâm dưỡng đạo bỏ đi Tham Sầu. Cũng thôi giờ chẳng lún sâu. Cũng đâu gặp cảnh tai ... [Đọc thêm...]