CỦA ĐỂ DÀNH

Người ta có của để dành. Còn em có mỗi tình anh thôi mà. Em trao anh hết hương hoa. Anh đi bỏ lại xót xa bên đời. Đêm dài em nước mắt rơi. Nghe mưa bong bóng ngoài trời gió sương. Ngày xưa anh ngỏ lời thương. Chúng mình hai đứa chung đường bên nhau. Thắm nồng như thể trầu cau. Hẹn ngày hôn lễ đượm màu nhân duyên. Ngờ đâu bến phải xa thuyền. Anh ra đi bỏ lời nguyền xót xa. Bỏ nơi bến cũ quê nhà. Vui hạnh phúc với người ta xứ người. Mà sao nỗi nhớ khôn nguôi. Bao năm vẫn nhớ nụ cười của anh. Mơ hồ phảng phất mong manh. Bây giờ như của để dành mà thôi. Ngọt ngào nồng ấm bờ môi. Nụ hôn ngày ấy của tôi để dành. Nguyễn Đình Huân Sài Gòn, Ngày 23062017
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [536]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THƯƠNG BÓNG TRĂNG GẦY

Đăng 25022018. Thẩn thờ một ánh trăng gầy. Đơn côi, lẽ bóng đong đầy niềm thương. Buồn ơi Trong cảnh đoạn trường. Tình ... [Đọc thêm...]

DẤU CHẤM HỎI

Dấu chấm hỏi cần nhiều thẫm thấu. Nổi đau nào cuốn chạy lòng vòng. Để người dân thổn thức chạnh lòng. Một dấu hỏi còn ... [Đọc thêm...]

TUYỆT TÁC LƯU ĐỜI

Ngôi nhà cao ngất đỉnh giữa trời. Cheo leo dốc đá thẳng chơi vơi. Không sân, bãi đậu - đường lui tới. Một mình, một ... [Đọc thêm...]

BÀI THƠ

THƯỢNG ĐĨNH MỸTRIỀU. Thượng đĩnh họp nhau ở Việt Nam. Bàn tới tính lui. cũng chẳng xong. MỸ muốn. hạt nhân.. đem bỏ ... [Đọc thêm...]

LỜI CỦA NGƯỜI

Mờ mờ bóng Mẹ đằng xa. Dáng người vẫn cạnh bên ta ngày nào. Cho con tất cả ngọt ngào. Lâu rồi vẫn thấy xuyến xao trong ... [Đọc thêm...]

TIỀN BÁN TRÀ ĐÁ

Bao ngày vất vả bán buôn. Mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt già. Nắng nôi mưa gió cùng ta. Đá trà mà lãi xây nhà mấy hơi ... [Đọc thêm...]

THƠ CUÔI TUÂN

Hình tác giả. Sáng thức dậy lên phay. Lước nhẹ từng ngón tay. Tranh thủ vào trang này. Ngày cuối tuần ... [Đọc thêm...]

VẪN THƯƠNG NHỚ EM

Chiều buồn lặng lẽ bơ vơ. Ở nơi xa tít vẫn hoài nhớ em. Hỏng tin em đến mà xem. Anh thương nhớ lắm nên kèm trong thơ. ... [Đọc thêm...]