ĐAU LẮM
Mẹ Biển ơi chúng con cạn lệ rồi!
Xin trả lại những người anh ưu tú
Chúng con sai gì.
Khiến mẹ buồn, giận dữ
Cho con xin. Xin mẹ Biển nhân từ
Đã bao người thức trắng mấy đêm mưa
Ngày nắng gắt kiềm tìm người anh cả
Đất nước con đã ngàn năm vất vả
Con xin mẹ nhẹ nhàng
Con xin mẹ an ủi sóng đừng tràn
Giông đừng tới, bão mưa đừng lớn
Chỉ một chút êm đềm biển gợn
Giúp các anh con cập bến đất liền
Một nỗi đau chưa định nghĩa được tên
Mẹ nỡ lòng khiến con đau lần nữa
Hai phi cơ Mười bông hoa đang nở
Mẹ đừng đùa. Mẹ giấu các anh đâu?
Mẹ biết không mắt bọng đỏ đêm thâu
Đau triệu triệu trái tim đang nức nở
Của mẹ già ngóng conchẳng thốt lời nào nữa
Của vợ hiền gào khóc giữa canh khuya
Mẹ biết không cháu nhỏ quá thơ ngây
Chưa biết bố hôm nay đi lâu thế
Vẫn hồn nhiên ôm mẹ cười rồi kể
“Bố của con đang bay giữ bầu trời!”
Mẹ biển ơi Con quỳ lạy xin người!
Hãy một lần nghe tiếng con ước nguyện
Trả lại Việt Nam những con người nguyên vẹn
Vẹn cả nụ cười, cả ý chí, niềm tin
Mẹ Biển ơi xin mẹ chớ lặng im,
Đau xót lắm Tiếng lòng ai hiểu được
Mẹ nhắc anh con “Mau về nhanh giữ Nước
Giữ bầu trời. Giữ màu áo thiên thanh!
Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh!
Về đi thôi! Bình angia đình, đồng đội gọi