ĐÊM SÀI GÒN

Đêm Sài Gòn , gió lạnh thổi từng cơn Đâu ai biết tôi cô đơn đến lạ Người đến chưa bao lâu, người đã đi vội vã Tôi chưa kịp vui mừng đã buồn bã triền miên Đêm Sài Gòn , từng chiếc lá rơi nghiêng Tôi lê gót lặng yên trong bóng tối Giọt nước mắt rớt xuống môi nóng hổi Sao lòng người lại thay đổi quá nhanh ? Đêm Sài Gòn vằng vặc ánh trăng thanh Tình đôi lứa mong manh như vậy đó Lời say đắm tôi còn chưa kịp ngỏ Người đã hững hờ buông bỏ một bàn tay Đêm Sài Gòn , hơi lạnh buốt bờ vai Bao ước vọng đã phôi phai , tan biến Đêm Sài Gòn lung linh trong ánh điện Tôi rảo bước một mình, ôn lại chuyện tình yêu.... Trương Tuyết Nghi_ 04032019
Tác giả: TRUONGTUYETNGHISố bài thơ: [24]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐI ĐÂU CŨNG BÁM

Để cho tôi còn đi Du Nịch. Nần sau rồi mà thích thì đi. Việc gì cứ phải níu ghì. Suốt ngày bám chặt làm gì được cơ. Mà ... [Đọc thêm...]

TIÊN NỮ ĐÓN XUÂN

Đông qua xuân ấm tràn về. Đồng hoa nở rộ Bốn bề đua nhau. Mưa xuân nhè nhẹ rơi mau. Đồng hoa đua nở Trước sau một vùng. ... [Đọc thêm...]

THUÊ VỢ

Thơ sáng tác Ảnh minh họa. Người ta có đất cho thuê. Có nhà để bán... Gìau sang đổi đời. Còn em nghèo rớt mồng tơi. ... [Đọc thêm...]

ĐỪNG ĐỂ MẤT

Đừng để mất khi con tim chờ đợi. Rét hao gầy nỗi nhớ gợi thân thương. Mình tìm nhau nơi khuất nẻo cuối đường. Đêm hiu ... [Đọc thêm...]

NGAY ÂY

Ngày ấy tôi còn nhỏ. Trông như một con thỏ. Tung tăng nơi đồng cỏ. Chẳng vướng chuyện nhỏ to. Ngày ấy tôi ... [Đọc thêm...]

SAO ĐÊM

Mến tặng cà phê Sao Đêm. Sao Đêm mọc giữa ban ngày. Cà phê anh uống mỗi ngày đắng hơn. Biết cô chủ quán có hờn?. Anh ... [Đọc thêm...]

MẶN LÒNG

Ta ngồi nhớ một thời quá đổi. Áo trắng cái thời dỗi nắng mưa. Ngồi học như kẻ dôi thừa. Đêm qua sao để không vừa lòng ... [Đọc thêm...]

VÌ ĐÂU NÊN NỖI THẾ NẦY

Nước ta đẹp sao ta lưu lạc. Non ta giàu khổ nhục làm thuê. Khắp cùng thế giới năm châu. Rừng vàng biển bạc, ở đâu hỡi ... [Đọc thêm...]