ĐÊM TRẮNG

Cảm tác theo ảnh Đêm một mình độc thoại với chính tôi Câu tri kỷ bên đời nghe lạc lõng Nghe dế khóc canh dài trong vô vọng Mảnh trăng buồn lay động khoảng trời mơ Có phải yêu là chuốc lấy dại khờ Người đâu hiểu ta bơ vơ tuyệt vọng Chân tình đổi lấy khổ sầu chát đắng Đáy tâm hồn trĩu nặng đớn đau thôi Tôi ngu ngơ trước giông tố cuộc đời Từ sâu thẳm vết thương khơi lại nén Nào dám mơ hạnh phúc kia tròn vẹn Mong con thuyền về bến được bình an! Nửa cuộc đời cay đắng mãi đeo mang Từng đêm trắng lệ tràn ai thấu tỏ Đèn khuya vắng sao hắt hiu vàng võ Biết khi nào... soi tỏ lối tương lai
Tác giả: THAO NGUYENSố bài thơ: [98]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐÀN ÔNG VÀ ĐÀN BÀ

Thơ Đặng Vương Hưng. Trai Gái thì cũng là người. Đều do cha mẹ đất trời sinh ra. Nhưng đàn ông khác đàn bà. Chỉ là tóc ... [Đọc thêm...]

SỚ TÁO QUÂN

Hôm nay ngày Hăm Ba tháng Chạp. Táo quân nhờ viết Sớ chầu Trời. Lão Gầy rằng bè bạn giúp thôi. Con cúi lạy Ngọc Hoàng ... [Đọc thêm...]

CẮT TÓC DẠO

Thủa ấy Bác tôi Cắt Tóc Dạo. Một xe đạp một hộp kéo dao. Ba ta lịch sự cùng quần áo. Chỉnh tề nón mũ xuống phố rao. Bác ... [Đọc thêm...]

TUYỂN THỢ CÀY

Nhà em có một khu vườn. Tuy không rộng lắm không người viếng thăm. Không ai chăm sóc nhiều năm. Không người cày xới bón ... [Đọc thêm...]

THÁNG NĂM NHỚ BÁC HỒ

Thuở còn thơ ngắm bác Hồ trên ảnh. Mơ cháu ngoan đến ngơ ngẩn thẫn thờ. Khi lớn lên nguyện làm lính bác Hồ. Luôn phấn ... [Đọc thêm...]

ĐAU LÒNG BÀ NGOẠI

Thật là câu chuyện não lòng. Cháu thời đỏ hỏn ai nào lỡ tay. Thế mà bà ngoại cháu đây. Ra tay độc ác khác nào cầm lang. ... [Đọc thêm...]

TRỐNG VẮNG

Những khi buồn ta chỉ ngồi im lặng. Đưa mắt nhìn vào xa vắng mênh mông. Biết tìm đâu được một khoảng trời hồng. Cho ... [Đọc thêm...]

XƯỚNG HỌA

EM KHÔNG CÒN YÊU ANH. Em sẽ không còn yêu anh nữa đâu. Em rẽ lối sang cầu quên bến cũ. Vội chia xa không một lời nhắn ... [Đọc thêm...]