ĐẾN BAO GIỜ

Đến bao giờ đêm dài thôi trăn trở Cho nỗi lòng không nức nở lệ sầu Mùa hạ về chẳng rớt giọt mưa ngâu Đón bình minh với bao niềm hi vọng. Đến bao giờ tìm được giấc ngủ sâu Nụ cười tươi cùng cuộc sống an lành Dẫu cơ hàn chỉ áo vải mong manh Tuy nhỏ nhoi nhưng sẽ thành hiện thực. Đến bao giờ những ưu tư chồng chất Sẽ ngủ yên chôn cất tận đáy mồ Con thuyền đời êm ả chẳng nhấp nhô Của tháng năm sóng xô ngoài biển cả. Đến bao giờ không còn từ nghiệt ngã Cơn gió xuân mang trả những nụ cười Để bước đường không hoang vắng lẻ loi Chỉ thế thôi chẳng mong thêm gì nữa. Đến bao giờ thơ không còn lệ ứa Câu từ kia chan chứa nỗi đong đầy Bình yên về xin ghé lại nơi đây Để xua đi những tháng ngày hỗn độn.
Tác giả: PHƯƠNG BÍCHSố bài thơ: [6]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGÀY ĐẶC BIỆT

Thời nhà Trần sau ba lần chiến thắng quân Nguyên Mông xuất hiện áng thơ trong đó có câu. Người lính già đầu bạc. Kể mãi ... [Đọc thêm...]

CHÀNG NGỐC

Chàng ngốc đâu phải là khờ. Mà chàng thích vậy cho ngươi ta mơ. Chàng ngốc mà biết làm thơ. Mấy ai được vậy mấy ai như ... [Đọc thêm...]

VẪN VƯƠNG VẤN

Nghe tiếng ve kêu xốn xang kỷ niệm. Tuổi học sinh lại ẩn hiện trong ta. Lòng bâng khuâng khi phượng đã nở hoa. Nuối ... [Đọc thêm...]

NHẬT KÝ MỘT NGÀY DÀI

Lẩn thẩn cô đơn Rồi cũng hết một ngày. Đếm từng lá bay Cho đầy thêm trống vắng. Lang thang một mình cùng nỗi buồn thăm ... [Đọc thêm...]

QUA RỒI TUỔI THƠ

Qua rồi cái thuở ngày xưa. Anh thường đứng đợi đón đưa cổng trường. [Đọc thêm...]

TRỞ LẠI QUÊ NHÀ

Ảnh lời thơ Hoàng Ấn. Trở về thăm lại quê xưa. Bao nhiêu kỷ vật như vừa hôm qua. Thuở nào mình đã trải qua. Tuổi thơ dữ ... [Đọc thêm...]

VƯƠN LÊN

Giữa cằn khô và đá sỏi. Tươi rói hoa lá xinh xinh. Vươn mình lên như muốn nói,. Giữa khô cằn và đá sỏi,. Xin hỏi có ... [Đọc thêm...]

HÀO KHÍ NON SÔNG

Lời Tổ quốc âm vang muôn thuở. Nước Việt nam rạng rỡ anh hùng. Giang sơn hùng vĩ điệp trùng. Nuôi bao chí lớn nay vùng ... [Đọc thêm...]