ĐIỂM DỪNG
Cuối cùng, chiếc lá buồn rơi
Cuối mùa nhan sắc không lời vấn vương
Neo lòng bứt rứt mộng thường
Chữ yêu quạnh quẽ chiếc gương mờ mờ
Đầu tường nằm úp giấc mơ
Uột èo hạnh phúc chơ vơ lá sầu
Buồn chi lá rụng cúi đầu
Tim gan ai cứa ngần đau đáu hồn
Chập chờn tuổi lá chập chờn
Trăm cơn mê muội đổ dồn chân mây
Nắng chia lối cũ gầy gầy
Tóp teo héo úa ngày dày , dày thêm
Đắm chìm ngập ở bến thuyền
Chữ duyên rao bán , chữ duyên lạnh lòng
Eo sèo đá cuội ngày trông
Ngậm ngùi nhìn bóng nụ hồng xa xôi
Ngày em xa tít mù khơi
Ta chôn giấu kín nửa đời trầm luân
Ân Thiên ( Bình Dương)