ĐỜI LÀ VŨ TRỤ CÀN KHÔN
ĐẠO LÀ TÔI LUYỆN TÂM HỒN XÁC THÂN.
Đời với Đạo tuy hai mà một
Đạo với Đời tuy một mà hai
Đời luôn ham lợi tranh tài
Đạo làm sao biết đúng sai lẽ thường.
Tâm đừng nghĩ bất lương độc ác
Lòng chớ vì tiền bạc ganh đua
Dù đi ba núi bảy chùa
Thiện mà không tích cũng thua ở nhà.
Ham vật chất xa hoa phù phiếm
Bức hại người nham hiểm xấu xa
Miệng ca niệm phật Di Đà
Chẳng nào khác quỷ khác ma cõi trần.
Hãy gìn giữ hồn thân trong sạch
Dù có nghèo đói rách người ơi
Hòa dung giữa Đạo và Đời
Ưu phiền tan biến thảnh thơi cõi lòng.
Thơ: Trần Minh Thắng