ĐỜI LÀ VŨ TRỤ CÀN KHÔN

ĐẠO LÀ TÔI LUYỆN TÂM HỒN XÁC THÂN. Đời với Đạo tuy hai mà một Đạo với Đời tuy một mà hai Đời luôn ham lợi tranh tài Đạo làm sao biết đúng sai lẽ thường. Tâm đừng nghĩ bất lương độc ác Lòng chớ vì tiền bạc ganh đua Dù đi ba núi bảy chùa Thiện mà không tích cũng thua ở nhà. Ham vật chất xa hoa phù phiếm Bức hại người nham hiểm xấu xa Miệng ca niệm phật Di Đà Chẳng nào khác quỷ khác ma cõi trần. Hãy gìn giữ hồn thân trong sạch Dù có nghèo đói rách người ơi Hòa dung giữa Đạo và Đời Ưu phiền tan biến thảnh thơi cõi lòng. Thơ: Trần Minh Thắng
Tác giả: TRANMINHTHANGSố bài thơ: [10]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

XUÂN MUỘN

Sắc thắm mai vàng rợp hè sang. Thi đua khoe sắc bên dòng sông. Một sáng đầu mùa mưa bay lất phất. Nghe nói Cà Mau xa ... [Đọc thêm...]

CẢM XÚC

Mấy chục năm nhớ lại những trang vàng. Ngày Đất Việt rỡ ràng vui thống nhất. Sài Gòn đó ba miền trong thân mật. Khúc ... [Đọc thêm...]

LỜI CỦA GIÓ

Gió man mác thổi nhẹ. Khe khẽ và thỏ thẻ. Cuộc đời tươi đẹp lắm. Đừng buồn nhé nhà thơ. Ta chỉ mãi ước mơ. Là nhà thơ ... [Đọc thêm...]

HÃY HIỂU

Nếu thân thiết mở máy ra để gọi. Đừng nhắn tin em đã nói rồi mà. Trái tim em đã có chỗ người ta. Cứ nhắn tin bao nhiêu ... [Đọc thêm...]

CHÂN TÌNH GỬI TRAO

Trao cho người ở cuối bến sông sâu. Tình mang đậm đến bạc đầu thương nhớ. Ngày gặp gỡ dập dồn từng hơi thở. Ướp hương ... [Đọc thêm...]

NỐI LẠI TÌNH XƯA

2342019 tg Thăng Nông. Tuy gần lại xa cách ngàn. Muốn nói nhiều điều, người chặn mất rồi. Hỏi ta tâm sự cùng ai?. Tâm ... [Đọc thêm...]

MỘNG THI NHÂN

Đêm lạnh lẽo sau rèm ứa lệ. Muôn dòng trôi chẳng thể vơi sầu. Trách người bỏ lại tình sâu. Mộng tan vỡ ôm ghì ước ... [Đọc thêm...]

HOÀNG HÔN BIỂN VẮNG

Lặng nhìn biển nước mênh mông. Xót xa trong dạ lòng lâng lâng buồn. Bổng đâu dòng lệ trào tuôn. Biển ơi có biết ta buồn ... [Đọc thêm...]