ĐÔNG VÊ
Đông dẫu lạnh xin đừng tủi nhé
Để dòng châu thấm nhẹ môi mềm
Buốt lòng chẳng được kề bên
Nhưng tình vẫn đẹp, êm đềm sắt son
Lời thủa nọ anh còn nhớ mãi
Sẽ chung đường nối lại thề xưa
Vội chi...trách bởi duyên thừa
Dù Đông đã chớm, anh chưa kịp về
Ngàn cách trở câu thề giữ vẹn
Chỉ mong rằng nghĩa bén tình say
Gió Đông thổi lạnh nơi này
Trời xa bạn hỡi, mang đầy nhớ thương