EM CÓ NHỚ

837 Thơ Kiều Phong Em có nhớ chiều mưa giăng lá đổ Trong khu rừng anh thổ lộ lời yêu Kề vai nhau em đã khóc thật nhiều Tim xao xuyến những bồng phiêu tuổi trẻ Em có nhớ anh còn dạy cách vẽ Rồi đôi mình cười nắc nẻ không thôi Công viên xưa nơi ghế đá ta ngồi Bao kỷ niệm mình đan môi dệt mộng Em có nhớ giàn hoa leo trên cổng Ánh trăng đêm chơi lu nống bên hè Anh trèo tường vặt trộm mấy quả me Ăn xong rồi chua ôi lè cả lưỡi Em ngoảnh mặt làm anh buồn rười rượi Bỏ theo ai khi đám cưới định ngày Biết tìm đâu những năm tháng nồng say Người có biết bến sông này ta đợi.
Tác giả: KIỀU PHONGSố bài thơ: [36]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MAT KHÔNG

Thôi bà ngồi xuống đi ha. Để tôi quạt mát cho bà nghỉ ngơi. Chúng ta giờ đã già rồi. Đừng có tham nữa ... [Đọc thêm...]

NẤU CHÁO

Hôm nay sinh nhật Hoàng Tà. Biết rằng lão ý la đà rượu say. Vợ lão hiểu ý xuống ngay. Nấu nồi cháo nhỏ chống say cho ... [Đọc thêm...]

MÔT THƠI ĐÔNG CON

Một thời đẻ rất nhiều con. Chiến tranh loạn lạc nên còn đói ăn. Cuộc sống thì quá nhọc nhằn. Sắn ngô ... [Đọc thêm...]

TAN MAN MON CUA NGON

Quán em chuyên bán món mồi cua. Béo ngon và chắc mời khách mua. Nhấm nháp Sâm banh cùng Vang đỏ. Không ... [Đọc thêm...]

NHỚ NÀNG THƠ

Ta vẫn thấy người rã rời mỏi mệt. Xếp bút nghiên quên hết mọi ưu phiền. Ngày tháng dài cứ rượt đuổi triền miên. Nàng ... [Đọc thêm...]

CUỘC SỐNG ĐỔI THAY

Xã hộiđúng thật nháo nhào. Đăng lên Facebook...ào ào tìm trai. Quan trọng...vẫn phải dẻo dai. To con trẻ đẹp...cày dài ... [Đọc thêm...]

TINH CHIA PHÔI

Tình đã hết người đi một hướng. Lúc yêu thương cứ tưởng sánh đôi. Ngờ đâu sao lại đổi ngôi. Quay lưng em ... [Đọc thêm...]

XIẾC TUỒNG

Góc vui nhỏ to. Ô này tình thương mến thương. Nhà kia bỗng mở võ đường tuyệt chiêu. Đâu rồi tha thướt dáng Kiều. Ga ... [Đọc thêm...]