EM LÀ NGƯỜI CHỨT
Em là người Chứt,anh ơi!
Tính hay nhút nhát lạ đời ,kì ghê!
Trốn tìm cái thói mải mê
Cây sui che chở tứ bề cho thân
Sống chung mỏi gối phong trần
Hang ,lều...đeo đẳng tháng năm gánh gồng
Ơn trời cho má ửng hồng
Dệt mơ thêu mộng rắn rồng tơ duyên
Một thời búi tóc ngủ quên
Tình yêu cứ thế chông chênh bến thuyền
Thói đời miệt thị triền miên
“ Lá vàng” cuộc sống đảo điên rã rời
Du canh mọc rễ nơi nơi
Du cư bén gió phương trời xa xăm
Lợn gà lễ cưới xa gần
Món ăn thịt khỉ đôi lần sấy khô
Khèn bè,đàn ống,lồ ô...
Dân ca ai khéo ngẩn ngơ kiếm tìm?
Ma rừng ,ma suối linh thiêng
Đây là bóng dáng tổ tiên tạo hình
Mùa đông nhắn gởi chút tình
Vỏ cây là áo ,em xinh nghìn đời
Ngày men theo gốc cây rồi
Gió đưa cây cải về Trời mà chi?
Ân Thiên ( Bình Dương)