GẬY TRƯỜNG SƠN

Trường sơn ơi một thời ta đánh Mỹ Chiếc gậy mòn đôi dép Gậy theo ta vượt bao núi bao đèo Bên cánh võng quê nghèo ta đánh giặc Gậy theo ta từ quê hương miền bắc Băng rừng già đi giải phóng miền nam Từ CÀ MAU cho đến MỤC NAM QUAN Trùng trùng điệp bởi dấu chân người lính Vượt TRƯỜNG SƠN với nụ cười bình tĩnh suốt chặng đường dài Đôi gót mòn nhưng ý chí không phai Cùng chinh chiến đến tận ngày thắng lợi TRƯỜNG SƠN ơi núi non cao vời vợi Vẫn ngàn đời in dấu chiếc gậy tre Tháng tư về phượng đỏ rực đường đê Như thấy bóng anh về bên chiếc gậy!
Tác giả: NGUYỄN NHƯ HẢISố bài thơ: [79]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ANH KHÔNG NGUỴ TRANG

Thơ Song Thất Lục Bát. Mến tặng Người Lính đôi vần thơ vui nhẹ. Bên tường rào cố ngó nhìn anh. Anh đang thực hiện việc ... [Đọc thêm...]

NGAY ÂY

Ngày ấy yêu AnhEm trở thành vợ lính. La thư mà em viết gởi cho Anh. Em luôn nhớ và khắc ghi mãi mãi. «. ... [Đọc thêm...]

SAO NỠ VÔ TÌNH

Lục bát khoán thủ. EM về xứ lạ làm dâu. ƠI bao kỷ niệm vùi sâu đáy lòng. SAO trời lại quá bất công. NỠ gieo nên ... [Đọc thêm...]

HẠNH PHÚC CÒN LẠI

Ngày cưới nhau Anh mặc nguyên áo lính. Em áo dai duyên dáng nón bài thơ. Anh ôm Em miệng cười tươi đến thế. Mặc thế này ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN KỂ VỀ ĐỒN

Mời em lên Vũ Quang. Đến đồn anh em nhé. Để biết hơn mọi lẽ. Những con đường không tên. Chỉ mình bộ đội đến. Đồn đóng ... [Đọc thêm...]

NỖI NIỀM VỢ LÍNH

Tg Nguyễn Thị Tính. Em tiễn chân anh lên đường trả phép. Lòng nghẹn ngào dòng nước mắt rơi tuôn. Em chỉ là người phụ ... [Đọc thêm...]

TÌNH YÊU BÊN CÁNH VÕNG

Đường hành quân trời vừa mưa lầy lội. Màn đêm buông lệnh đai đội nghỉ chân. Lính chúng tôi mở lấy võng màn tăng. Mắc ... [Đọc thêm...]

THƠ VUI HÀI TẶNG VỢ NHÂN NGÀY

Vợ từ thiếu nữ hiền lành. Đến khi xuất giá trở thành quan gia. Vợ là con của người ta. Có quan thì phải có binh. Nên ta ... [Đọc thêm...]