GHỀNH ĐÁ

Giữa biển nhô ra một cái Ghềnh. Đá ôi là đá cứ tềnh hênh. Lưa thưa cây mọc quanh quanh mỏm. Sóng biển vỗ vào chốn chênh vênh. Sóng vỗ ầm ầm tung bọt trắng. Thấy đá đam mê, đá gập ghềnh. Sóng vỗ xong rồi sóng bỏ đi. Để cho ghềnh đá khóc hoen mi. Than ôi ghềnh đá ngàn năm đợi. Hỏi thế gian ơi, đá được gì? Ghềnh đá được gì ai biết đâu? Quay qua hỏi biển, biển lắc đầu. Nhân duyên tiền kiếp ai biết được. Đã lỡ yêu rồi, chốn bể dâu. Đá đành ở vậy chờ sóng tới. Chờ cho sóng tới, sóng bạc đầu. Nguyễn Đình Huân Sài Gòn, Ngày 17122014.
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [440]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THÁI BÌNH QUÊ EM

Thơ Nguyễn Thanh Tâm Viết tặng cho những Ai ở Thái Bình. Ảnh Thái Bình. Quê em có biển mộng mơ. Hoàng hôn TRÀ LÝ nhấp ... [Đọc thêm...]

NGÁN NGẨM

Cô gái giời ơiThật ngất ngây. Sao buồn ủ rũ dưới gốc cây. Ngóng Mẹ chợ xa về cho kẹo. Ta mách cho cô một mẹo này. Nếu ... [Đọc thêm...]

CẢM XÚC VỀ ĐÊM

Đàn Ong cánh mỏng mơ màng. Lặng đếm thời gian gõ nhịp. Mấy bạn Gà Con chim chíp. Côn Trùng nối tiếp rời hang. Cành ôm ... [Đọc thêm...]

HỒN NHIÊN

Mượn hình chém gió. Nhìn ai quần rách hở mông. Đằng sau phía trước tồng ngồng rõ thương. Hỏi thăm lại nói bình ... [Đọc thêm...]

THƠCON CÓC

Con cóc gặp trận mưa rào. Lẩn mình núp vào tán lá. Mưa ào xuống giữa mặt ao. Long tong giăng mù vội vã. Hôm rồi có ... [Đọc thêm...]

EM ĐÓ SAO EM

Tương tư đón lấy tay nàng. Mà sao bỗng thấy hư không trong nhà. Tình ơi Xa mãi càng xa. Anh nay luống tuổi đâu còn vi ... [Đọc thêm...]

MƯỢN ÁO NÂU SÒNG

Tôi là con gái nhà quê. Yêu anh ngày đó đi về có nhau. TPHCM19022019. TgThị Sồi ảnh mạng. [Đọc thêm...]

XUÂN ƯỚC HẸN

Nắng vàng trải lối chân qua. In gót ngọc ngà vương mộng hồn thơ. Xuân ơi năm đợi tháng chờ. Tươi đẹp hằng giờ tô má ... [Đọc thêm...]