GIÃ BIỆT
Thoảng đến rồi đi vạt nắng tàn
Khi người bước lại Quỷ Môn quan
Hoàng tuyền lạnh giá đường đi mỏi
Địa phủ trầm sâu giọt nhớ giàn
Vãn thạch tam sinh tường quả phúc
Dùng canh Mạnh lão dứt lầm than
Hương lầu vọng cố tuôn dòng lệ
Quá Nại Hà kiều biệt thế gian.
_____________________________________
Đinh Văn Bộp Nhất
Đời như khói quyện lẩn mây tàn
Tuổi lụi thân già ngưỡng cáo quan
Chạm buổi đi về nơi cố hữu
Chờ hôm giã biệt ẩn dây giàn
Diêm tào rộng cửa trần thương khóc
Địa phủ ra chào dẫu có than
Bạc nén vàng thoi lầu ngũ đái
Vong hồn quá cảnh cõi trần gian