GIÃ BIỆT

Thoảng đến rồi đi vạt nắng tàn Khi người bước lại Quỷ Môn quan Hoàng tuyền lạnh giá đường đi mỏi Địa phủ trầm sâu giọt nhớ giàn Vãn thạch tam sinh tường quả phúc Dùng canh Mạnh lão dứt lầm than Hương lầu vọng cố tuôn dòng lệ Quá Nại Hà kiều biệt thế gian. _____________________________________ Đinh Văn Bộp Nhất Đời như khói quyện lẩn mây tàn Tuổi lụi thân già ngưỡng cáo quan Chạm buổi đi về nơi cố hữu Chờ hôm giã biệt ẩn dây giàn Diêm tào rộng cửa trần thương khóc Địa phủ ra chào dẫu có than Bạc nén vàng thoi lầu ngũ đái Vong hồn quá cảnh cõi trần gian
Tác giả: HAI NGUYENSố bài thơ: [6]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

SAO EM LẠI NỠ NÓI RA

Có thể nào đâu lại lúc này. Là ngày buồn nhất phủ đầy mây. Sao em nỡ nói ra điều ấy. Trút cả vào tình những đắng cay. ... [Đọc thêm...]

BẾN MỘNG

Xuân về mượt lá những hàng cây. Nụ trỗ đài vươn nắng trải đầy. Đã hết đông hàn đem giá lạnh. Đâu còn hạ nóng gợi nồng ... [Đọc thêm...]

BUỒN CHI CHÀNG

Có nỗi buồn chi vậy hở chàng. Tim hồng ngỏ đợi mãi còn vang. Mây sà ngọn cỏ chờ bao lối. Gió dỗi vườn cây hỏi mọi đàng. ... [Đọc thêm...]

ĐẠO LÀM CON

Đạo kẻ làm con sống ở đời. Luôn gìn hiếu nọ nhé ai ơi. Sinh thành mẹ đó ngang hồ biển. Dưỡng dục cha kia tựa đất trời. ... [Đọc thêm...]

NHÂN THẾ

Tung hoành trục khoán láy. SỰ đời bạc bẽo cũng đành im. THẾ cuộc từng cơn ảo não kìm. ĐIÊN đảo người tham vờ vịt nghĩa. ... [Đọc thêm...]

TỎ TÌNH

Kết nhẫn hoàn kim đợi tỏ tình. Cho nàng rạng rỡ má đào xinh. Kìa lan buổi hạ bừng tươi nhánh. Đó liễu mùa Xuân phủ đậm ... [Đọc thêm...]

MÃI NGỦ VÙI

Ngủ mãi hồn quê mãi ngủ vùi. Vui buồn ủ dột giấu buồn vui. Đồng sâu cực khổ rừng tan tác. Núi thẳm trần lao biển dập ... [Đọc thêm...]

KIẾP BÈO TRÔI

bài xướng 290. Thân người chẳng khác lục bình trôi. Bảy nồi ba chìm mãi thế thôi. Đất cỗi hòng chi mầm nảy lộc. Trời ... [Đọc thêm...]