GIẤC MƠ THEO DẤU CHÂN NGƯỜI

Giấc mơ chắp nối giấc mơ Tình bơ vơ , tình bơ vơ...mọc đầy Vỡ đôi bóng nhỏ trên tay Tựa mình vào mảnh hồn cây vợi lòng Giấc mơ trượt dốc bẻ cong Ai còn bức họa rắn rồng làm chi? Lần mò làn gió du di Nhặt trăm mảnh vỡ lạ kì đeo vai Giấc mơ mặc áo thu phai Ngập hồn suối lệ nghe day dứt sầu Giăng dây bắt bóng duyên đầu Một mùa săn đuổi hư hao rũ tàn Giấc mơ xách gói đi hoang Một trời bảng lảng nghênh ngang dối mùa Dòng tin nhắn , lại lưa thưa Một ngày nắng , một ngày mưa...vội vàng Giấc mơ vốn dĩ chín vàng Buồn không tên gọi cho hàng mi cay Thơ yêu nhân một , chia hai Màn đêm rất mỏng sập ngoài song mây Ân Thiên ( Bình Dương)
Tác giả: ÂN THIÊNSố bài thơ: [306]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGÀY XƯA

Ngày xưa nấu một nồi xôi. Mùi thơm bay khắp xóm rồi đấy nha. Những người hàng xóm gần nhà. Ngày xưa đun rạ, đun rơm. ... [Đọc thêm...]

LỠ LÀNG

Những chiều anh đạp xe. Thả dốc dài Cầu Giấy. Đến Trường Sư phạm đấy. Có rất nhiều người quên. Nhưng riêng anh vẫn nhớ. ... [Đọc thêm...]

KHÚC TƯƠNG TƯ

Tiếng lòng ai mượn dây tơ. Buông cầm tản mạn khúc chờ đêm nay. Quỳnh tương nâng chén ngang mày. Trao người quân tử ngà ... [Đọc thêm...]

DUYÊN LỠ

Duyên đời phận kiếp tận ngàn sau. Chẳng có ai bên giữa nhịp cầu. Thiếu bạn chim giờ giam cánh thả. Xa bầy cá thủa lánh ... [Đọc thêm...]

ANH KHÔNG CHÊ

Anh không chê em dở hơi. Bởi emem rất tình người phải không. Nhớ đêm trăng sáng bờ sông. Ông trời vứt sợi tơ hồng bên ... [Đọc thêm...]

NHẮN AI

Hoàng Thanh Hương. Trăng thanh nhòa nhạt hương đưa. Lấp duyên se chỉ cho vừa lòng nhau. Thuở xưa đâu mộng sang giàu. ... [Đọc thêm...]

TÌM LẠI LỜI THỀ

Anh về tìm lại lời thề. Bỏ quên ngày ấy bên lề con sông. Còn nhớ một buổi chiều đông. Em thề em sẽ lấy chồng là anh. ... [Đọc thêm...]

BÁC VẪN CÒN MÃI

Trái tim bất diệt sẽ tái sinh. Yêu nước vì dân đậm nghĩa tình. Ý thức giữ gìn câu liêm chính. Bảo vệ dân ta hạnh phúc ... [Đọc thêm...]