GÍO ĐÃ THỔI

Lặng lẽ hoài thời gian mãi lùi sâu Bóng dáng đó từ lâu tôi vẫn dõi Tóc hoa ngâu biết bao lần dời đổi Để lòng tràn một nỗi nhớ xa xăm. Hướng nào đây tìm mãi có biết không? Cứ trốn đi để mùa đông đóng tuyết Hình tìm bóng sao nó vẫn biền biệt Bởi mùa đông thiếu ánh sáng mặt trời. Tôi đã nghe tiếng sóng trải ngoài khơi Vẫn hôn bờ một mối tình bất diệt Vòng tay đan, môi trốn tìm ai biết Chỉ vạy thôi làm nghẹn trái tim khờ. Hôm nào thôi, ai đã dệt vần thơ Đan kết sóng dính hai bờ nỗi nhớ Làm xúc tác tái sinh điều trăn trở Anh hỡi anh, màn gío đã hạ rồi. CVT. Đêm HOTEL Pu Du PLAZA.
Tác giả: CAO VAN THANHSố bài thơ: [5]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TẠI ĐÂU

Họa nguyên vận. Bần cùng phải dựng cái lò Nhơn. Hội nghị rùm beng lặng tiếng đờn. Bởi Thế Mi bàn không để kém. Vì Thời ... [Đọc thêm...]

PHƯỢNG ƠI

Phượng ơi Hạ mới vừa sang. Chú ve nghệ sĩ râm ran tiếng hè. Em ôm lòng Phượng anh mê. Mùa lên bất chợt cơn mưa. __Trông ... [Đọc thêm...]

CHẲNG BAO GIỜ

Chẳng bao giờ ta đến được với nhau. Bởi chưa hiểu chưa gần nhau một phút. Dù khát khao. Dù đau buồn đôi chút. Đối với ... [Đọc thêm...]

MÙA LÁ RỤNG

Khi chiếc lá úa vàng. Lá khẽ rời cành xanh. Một giọt nước long lanh. Chứa mặt trời dang dở. Có bao nhiêu mùa lá rụng. ... [Đọc thêm...]

GỬI GIÓ CHO MÂY NGÀN BAY

Gửi gió cho mây ngàn quyện nắng. Gót chân em say lối hương nồng. Nụ hôn trên đóa hoa hồng. Áng Ngâu chan chứa phiêu ... [Đọc thêm...]

DUYÊN QUÊ

Gió chướng về miền quê hẻo lánh. Nghe trong lòng canh cánh niềm riêng. Nếu mà phải nợ phải duyên. Chờ anh cắt lúa kiếm ... [Đọc thêm...]

WOULD CUP

Cả đêm thức trắng hô hào. Vỗ tay bành bạch hô vào hô ra. Có lúc thì chửi mẹ cha. Cầu môn rộng thế sút bà nó đi. Sút gì ... [Đọc thêm...]

NHỚ CHA

Ảnh thơ Phùng Nhuận. Bồi hồi giây phút thiêng liêng. Ngày giỗ cha đó buồn riêng dâng trào. Cha ơi lệ đổ nghẹn ngào. Mấy ... [Đọc thêm...]