GIỌT LỆ MUỘN MÀNG
Thơ Nguyễn Thanh Tâm
Tôi kể đây....câu chuyện tình...
Chuyện lòng Tôi kể..đời mình riêng mang...
Thương yêu... ngày ấy dâng tràn
Như chim đôi bóng, trên cành duyên tơ
Cuộc đời...hai đứa như mơ
Dòng sông ân ái, kẻ chờ người mong
Giọt thương... lắng động ấm nồng
Tim yêu hòa nhịp, mây lồng trong thơ..
Thế rồi.. Tôi đã ngu ngơ..
Chạy theo hình bóng, ảo mờ xa hoa
Ra đi...bỏ lại quê nhà...
Bỏ người con gái, mặn mà thủy chung.
Yêu xưa.. nào thấu tình chung
Mùa thu năm ấy, tận cùng đau thương..
Thương ai...Nàng đã nặng vương
Lên thành tìm kiếm, người thương lòng mình...
Oan khiên.. trút xuống phận hồng..
Lòng xe oan nghiệt, cướp nàng thiên thu
Trời Thu... mây vướng sương mù..
Tiếc thương người ấy, lệ ru trong lòng...
Thương cho... một mối tình nồng
Cành thương lìa gãy.. lệ lòng Tôi rơi
Thu tàn...lá đổ chơi vơi....
Thu rơi bao lá...đời Tôi bấy sầu....