GỌI MÙA
sương rơi từng giọt mong manh
Ngàn tia nắng vỡ xuân xanh hao gầy
Tiết trời như đã đổi thay
Gió vờn mây trắng vòng tay hững hờ
Nắng lên cháy cả hồn thơ
Phượng hồng chúm nụ bơ vơ gọi mùa
Xuân tàn ngơ ngẩn chát chua
Để hạ chấp chới nắng lùa sang ngang
Tơ vương buộc thắt ngỡ ngàng
Để chiều lắng đọng thênh thang âm vần
Đêm nghiêng gánh mộng qua sân
Để tim mắc cạn ngàn lần vì yêu
Níu tay vớt mảnh trăng phiêu
Cho chàng lãng tử thêm điêu đứng tình
Nghe trong nỗi nhớ in hình
Chạm câu lục bát cho tình ngẩn thơ
Hè đang ngấp nghé đứng chờ
Xuân buồn lã chã bơ vơ thở dài
Gọi mùa những bước khoan thai
Vương chi một chút tình phai xuân hồng...
Thơ ảnh :Hà Thanh..