GƯI VÊ ANH
Đông về rồi biên giới lạnh lắm không?
Em gửi nhé tấm chăn hồng sâu đậm
Kèm nỗi nhớ tặng anh làm hơi ấm
Ở bên khi rét đậm đến vây mình
Biết bây giờ nơi ấy đợi bình minh
Em nhờ gió chuyển tâm tình anh nhé
Cho ngày mới niềm vui tràn sức trẻ
Nụ cười luôn mạnh mẽ giữa thao trường
Khoảng trời hồng tất cả những niềm thương
Em chiu chắt gửi về phương anh đó
Buồng tim nữa mang một dòng máu đỏ
Quấn hồn nhau buộc bó mối duyên này
Ngày sum vầy ta nắm chặt bàn tay
Trao mật ái mộng dầy cho thỏa khát
Chiều biên giới hoàng hôn buông những vạt
Dưới chân đồi ta dựa sát bờ vai.
Ngốc Hâm. 1511