HỎI NGƯỜI LÀ AI

Ta ư! Vốn kẻ phong trần Từ trong tiền kiếp nợ nần trả vay Bởi nên đến thế gian này Sống đời cõi tạm tháng ngày dửng dưng Mặc ai danh vọng đã từng Mặc đời ganh ghét quay lưng kệ người Phần ta giữ nét vui tươi Nghe theo tiền kiếp sống đời trăm năm Hồn nương theo ánh trăng rằm Nổi trôi ánh bạc xa xăm muôn trùng Hằng mơ thoả ước nguyện chung Để chờ kiếp phận tương phùng gió mây Kệ ai phú quý mộng dầy Ta bà một cõi trả vay định phần Chẳng màng lưu luyến phân vân Để ta gỡ vướng lỡ lầm tình trong Nợ trần muốn trả cho xong Luỵ vương rũ áo thong dong luân hồi Nẻo về muôn áng mây trôi Phong vân thưởng ngoạn núi đồi sông xa.
Tác giả: DUC VANSố bài thơ: [53]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHỚ THẦY

Bao năm trở lại nơi này. Trường đây lớp đó còn thầy tôi đâu. Đứng nhìn mà ngắm hồi lâu. Bạn bè cùng lớp với tôi. Mong ... [Đọc thêm...]

KẺ CẮP TRÁI TIM

Kẻ cắp à Chỉ có thể là ngươi. Lẻn vào tim rồi ở lười trong đó. Muốn đuổi ngươi.. Nhưng rồi ta thấy khó,. Kẻ cắp à.. ... [Đọc thêm...]

ME CHÔNG

Thương cho số phận mẹ chồng. Từ ngày lấy vợ con không nhìn mình. Con do mình đẻ, mình sinh. Bây giờ như ... [Đọc thêm...]

EM MONG CHỜ

Quê nhà anh đã về rồi. Nhưng sao hờ hững như là lạ xa. Hỏi thì anh bảo trường sơn. Cùng chung bom đạn anh yêu mất rồi. ... [Đọc thêm...]

ẢNH QUANG MINH

CHÚC MỪNG SINH NHẬT CHỒNG YÊU. VỢ yêu CHỒNG nhất trên đời. BỞI vì CHỒNG đã là người kề bên. SÁNG trưa chiều tối bên ... [Đọc thêm...]

EM Ở ĐÂU

Em ở đâu cho lòng anh buốt giá. Sao chẳng về sưởi ấm trái tim anh. Em biến thân anh thành pho tượng đá. Đời vô tình ... [Đọc thêm...]

VỀ BIỂN VỚI EM

Anh muốn về với biển cùng em. Ngồi nhìn sóng êm đềm khẽ hát. Dạo cùng em chân trần trên cát. Khỏa thân mình nước mát ... [Đọc thêm...]

HIỂU LẦM NHAU

Đến một ngày em chợt nhận ra. Trong lòng anh còn có điều dối trá. Trời nổi gió cuốn theo từng chiếc lá. Em lại trở về ... [Đọc thêm...]