HỒN BIỂN
Bên bờ biển mát đạo đời chan
Nhược thủy bồng phiêu nhớ suối ngàn
Vọng nẻo rì rào nguồn nước lãng
Êm dòng róc rách cội thời gian
Tình thông khí vượng vui niềm khỏa
Lý nghịch càn khôn khổ nỗi tràn
Khéo giữ màu xanh hồn biển lặng
Tâm hồng lá phổi giọt trời ban !
Biển dệt khung trời đẫm sắc chan
Chiều buông ánh rạng giữa mây ngàn
Xuôi về tận núi làn sương phủ
Ngỡ thấy chân đồi mảnh lụa đan
Liễu đứng nghiêng mình nghe gió dạo
Nhìn qua ngõ thấy cảnh mưa tràn
Con đường ngập nước bao giờ chảy
Tưởng đợi lâu rồi gió sẽ tan
Bichyen Bich Hoa Nguyen