HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG

Thơ:Tuyến phạm văn Viễn Đông hòn ngọc là đây Quê hương một thuở ấp đầy yêu đương Đàn ông rất đổi bình thường Mỹ nhân đổi lại khác thường liêu trai Tóc thì sợi ngắn sợi dài Xanh xanh đỏ đỏ mai treo theo mình Một tòa tháp lộ xập xình Cho hồn lữ khách đắm nhìn chẳng ngoi Gió nồm len lén mói soi Rung rinh bầu ngọc như đồi châu sa Thân em lại nõn thừa nà Mó vào chẳng đặng sờ qua lại phiền Viễn đông lắm bạc nhiều tiền Một lần đã ghé lòng phiền thiên thu Bầy tiên ẩn hiện sương mù Như Bát Quái Trận tối mù đường ra Quân tử đừng có kiêu ca Có chơi, có chịu mới là kỳ nhân 1462018 Tuyến phạm văn
Tác giả: TUYEN PHẠM VANSố bài thơ: [175]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGƯỜI THƯƠNG THƯƠNG HẾT ĐỜI MÌNH

Bài thơ này tớ viết tặng riêng cậu. Người mà tớ đã từng rất yêu thương. Do duyên số chúng ta chia hai đường. Hay cái ... [Đọc thêm...]

KỶ NIỆM BUỒN

Tháng 3 tu hú gọi bầy. Tháng 3 là chuỗi ngày buồn lê thê. Cố quên sao cứ gợi về. Miệng cười mà lệ tuôn rơi bao giờ. Hỏi ... [Đọc thêm...]

EM CỨ ĐI

Em cứ đi con đường phần số chọn. Hạnh phúc bao giờ trọn vẹn hết đâu. Biết nơi mô không mưa nắng dãi dầu?. Biết sống ... [Đọc thêm...]

HÃY CHO

Hãy cho ngược lại thời gian. Trở về năm tháng bình an gia đình. Hãy cho tìm lại cuộc tình. Cái thời áo trắng chúng mình ... [Đọc thêm...]

TRÁI NGANG TÌNH MUỘN

Yêu nhau từ thuở ban đầu. Biết rằng ngang trái vẫn yêu say nồng. Yêu trong ảo mộng tương phùng. Yêu trong đắm đuối tình ... [Đọc thêm...]

CHIỀU BUỒN PHỐ THỊ

Thơ Phạm Nhật. Chiều nay phố thị u buồn. Mình ta lẻ bóng lệ tuôn ngấn dài. Tình xưa đâu dễ nào phai. Bao năm hình bóng ... [Đọc thêm...]

MỐI TÌNH

Ai cũng có tình vương yêu hẹn ước. Để tốt cho nhau nhớ hết cuộc đời. Cứ tính hoài bao lời lẽ trời ơi. Ở đâu đó là mối ... [Đọc thêm...]

TRẮNG TAY

Xin cảnh tỉnh việc cho thuê đất. Ngót trăm năm sẽ thật khó lường. Tiền đồn Đất Mẹ yêu thương. Là nơi cửa ngõ mở đường ... [Đọc thêm...]