HỒN PHIÊU BỒNG
Yêu em nét đẹp thanh tao
Vượt qua rào cản anh vào nghé thăm
Đong đưa đôi mắt lá dăm
Con tim loạn nhịp nóng ran cả người
Môi cười rạng rở sắc tượi
Hồn anh chết bảy còn mười đâu em
Anh chàng đỏng đảnh nhà bên
Củng lăng soăn đến anh nghen cơ mà
Nắng chiều mòn mỏi nhạt nhòa
Trăng vàng thấp thỏm đêm vè lướt qua
Hóa thân cơn gió la đà
Hôn lên mái tóc ngây thơ bềnh bồng
Ươc gì anh được làm chồng
Ru em giấc ngủ say nồng đam mê