KHI NGƯỜI LÍNH KHÓC

Tg Nguyen Thi Tinh Đêm đông giá con hành quân qua phố Chợt giật mình thảng thốt nhói tim đau Khi thấy cô hàng rong, đêm nón rách đội đầu Vai quẩy gánh trái cây, dáng hao gầy vất vả Niềm xúc động ùa về, cháy lòng con thương quá Con lại bồi hồi, nhớ dáng mẹ ngày xưa Trọn một đời mẹ dầu dãi nắng mưa Con nhớ mãi lần đầu tiên về phép Căn nhà trọ trong xóm nghèo ọp ẹp Đêm khuya rồi phòng lạnh lẽo vắng tanh Chợt thấy con mắt mẹ sáng long lanh Mắt con nhòa đi như bao làn sương phủ Câu thơ nào reo ngân lên cho đủ Nỗi gian nan đè nặng tấm thân gầy Suối tóc óng đen ,nay đã phủ màu mây Da sạm cháy nếp nhăn hằn khắc khổ Chỉ có nụ cười trên môi luôn rạng rỡ Mẹ hiền ơi! con có lỗi thật nhiều Làm đời trai chẳng giúp được mẹ yêu Gánh hàng rong đêm bước chân len lỏi Khuya trở mình buốt nhức đau dữ dội Tiếng mẹ rên thầm, xót buốt thắt lòng con Sáng tiễn chân mẹ chẳng thể nào quên Dúi tay con gói bọc tiền âu yếm Nhớ nghe con phải lo tròn trách nhiệm Noi gương cha người lính chiến phi thường Mang trên mình đầy ắp những vết thương Vẫn cắn răng khi trái trờii hành hạ Chẳng thán ca trong dòng đời nghiệt ngã Vất vả thăng trầm tìm kế mưu sinh Trời chẳng thương cha sớm bỏ gia đình Mẹ một mình nuôi bày con khôn lớn Lúc lên xe con bàng hoàng đau đớn Tiền mẹ đưa toàn giấy lẻ hai nghìn Nước mắt nhòa đi đau buốt thắt trái tim Con gục đầu ba lô nghẹn ngào òa khóc Mẹ yêu ơi cả một đời khó nhọc Nay con đã trưởng thành không thể nào quên Trong tâm thế một anh lính sĩ quan Sống bản lĩnh quen gian nan cực khổ Cứ nghĩ lại những đêm đông mưa đổ Bóng dáng mẹ nhạt nhòa quẩy đôi gánh hàng rong Nước mắt lại rơi lòng nhủ dặn lòng Công ơn mẹ trả cả đời không đủ Áo vai sờn tháng ngày xưa năm cũ Như phép nhiệm màu luôn ủ ấm hồn con Để hôm nay con vững bước đi lên Luôn tự hào mẹ con- người vĩ đại
Tác giả: NGUYỄN THỊ TÍNHSố bài thơ: [332]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TẶNG ANH

Hôm nay trời đẹp. Em ghép sen hồng. Ra ngóng vào trông mơ mộng. Bóng hình ai đã hẹn không sai lời. Sương rơi còn đọng. ... [Đọc thêm...]

KỶ NIÊM

Liên hoan văn nghệ phong trào. cất cao tiếng hát tự hào quê hương. Hải phòng mảnh đất yêu thương. Cùng chung chụp một ... [Đọc thêm...]

VUI ĐÓN XUÂN SANG

Ta lại ôm hoa đón ngày vui. Rộn ràng náo nhiệt cảnh đổi đời. Mơn mởn mầu xanh,tận chân trời. Làng xóm tan hoang,bởi bom ... [Đọc thêm...]

ĐỜI LÍNH

Đời người Lính chẳng mấy khi sang giàu. Vài bộ áo quần quanh năm dầu dãi. Mũ cối đội đầu, đôi dép ngược xuôi cùng giày ... [Đọc thêm...]

TÌNH VẪN ĐỢI

CHỜ. Nếu như chúng mình gặp nhau sớm hơn. Nỗi cô đơn sẽ không còn nhiều nữa. THay vào đó sẽ là thương và nhớ. Là bên ... [Đọc thêm...]

CON KHÔNG VỀ NGÀY

Không thể về thăm ngày tám tháng ba. Từ Sài Gòn phương trời xa xin chúc. Mẹ với chị cả hai cùng hạnh phúc. Hình bóng mẹ ... [Đọc thêm...]

NHỚ XƯA

Thơ Phùng Hữu Nhâm. Nhớ xưa còn nhỏ mẹ ru. Tơ lòng như gió vi vu giấc nồng. Lời ru ngọt lịm trong lòng. Những ngày nắng ... [Đọc thêm...]

THÁNG BA

Tháng ba cây bưởi ra hoa. Tím ngắt vườn cà thắm nụ tầm xuân. Tháng ba lòng cứ phân vân. Đêm hội đến gần ai đứng chờ ai. ... [Đọc thêm...]