KHI NGƯỜI TA
Khi người ta..ân tình không trân trọng
Thì mong chờ hi vọng nghĩa gì đâu
Xuân ra đi hoa cũng phải úa màu
Người quay lưng để niềm đau ở lại
Khi người ta..nhẫn tâm không ngần ngại
Bởi kim tiền chạy theo ánh hào quang
Tại sao mình vẫn cứ phải đeo mang
Cho tuổi xuân héo gầy theo năm tháng
Khi người ta..lòng như sông khô cạn
Hỏi bản thân có đáng để mong chờ
Thà cuộc đời quạnh quẻ kiếp bơ vơ
Vẫn hơn là thẩn thờ rồi hờn trách
Khi người ta..chia ra hai khoảng cách
Mình cứ xem là thử thách đường tình
Đêm dẫu dài cũng phải có bình minh
Đã không vui thì cần chi gìn giữ
Khi người ta..muốn quên đi mọi thứ
Mình nhớ chi một quá khứ rẻ tiền
Rồi cuộc đời ta sẽ được bình yên
Nguời thật lòng muộn phiền đâu đeo mãi
Kẻ viết thơ buồn