KHÔNG GIAN vàTHỜI GIAN
Phảng phất gió của mùa đông dịu ngọt
Em thả hồn vào khoảng trống thời gian
Không gian kia nay đâu còn nhau nữa
Và nụ cười ánh mắt cũng đổi thay
Ta vẫn gặp nhau trên từng trang facebook
Nhưng lặng lờ chẳng ai hỏi gì ai
Rồi cứ thế em đặt tên cho TÌNH LẶNG
Một cuộc tình như đã chết từ lâu
Anh cứ vui và hạnh phúc bên người
Không gian ấy không còn tên em nữa
Kỷ niệm buồn sẽ ở lại với thời gian