KHÔNG GIAN vàTHỜI GIAN

Phảng phất gió của mùa đông dịu ngọt Em thả hồn vào khoảng trống thời gian Không gian kia nay đâu còn nhau nữa Và nụ cười ánh mắt cũng đổi thay Ta vẫn gặp nhau trên từng trang facebook Nhưng lặng lờ chẳng ai hỏi gì ai Rồi cứ thế em đặt tên cho TÌNH LẶNG Một cuộc tình như đã chết từ lâu Anh cứ vui và hạnh phúc bên người Không gian ấy không còn tên em nữa Kỷ niệm buồn sẽ ở lại với thời gian
Tác giả: THANH BINH NGUYENSố bài thơ: [65]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HOA NỞ MUỘN

Và như thế một sớm mai thức giấc. Cảm ơn đời ta còn một mùa xuân. Một mùa xuân có chăng khác bao lần?. Trong bể đời ... [Đọc thêm...]

HÀ NỘI CHIỀU KHÔNG ANH

Chiều Hồ Tây hàng liễu rủ đong đưa. Cùng Đền Trấn Quốc hàng cau thưa soi bóng. Mặt Hồ Tây vẫn rì rào gió lộng. Cổ Ngư ... [Đọc thêm...]

KÍNH NHỚ TIỀN NHÂN

Thơ Bút Chì D9 09032017. NƯỚC MẮT ANH HÙNG LAU CHẲNG RÁO. _______NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU______. [Đọc thêm...]

NGUYỆN ƯỚC

Đã từng có một người như thế. Khiến ta cười rạng rỡ buổi sớm mai. Ngoài người ra chẳng có một ai. Đã bao kiếp rồi duyên ... [Đọc thêm...]

MONG RẰNG

Đêm đông nghe tiếng mưa rơi. Nhớ em lòng thấy đầy vơi bồi hồi. Lạnh lùng ngọn gió ngoài trời. Bên thềm vọng tiếng lá ... [Đọc thêm...]

BÂNG KHUÂNG

Đứng trước biển ta bâng khuâng nỗi nhớ. Biển chung tình như nhắc nhở con tim. Mãi cách xa nên nhung nhớ đi tìm. Miền ... [Đọc thêm...]

DUYÊN LỠ

Thôi thế từ nay hết thật rồi. Đường tình đôi ngã bước đơn coi. N THẢO. ảnh st. [Đọc thêm...]

MÙA MƯA NÀO CÓ ANH

ST Uyên Tú Hoàng. Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ. Góc quán quen nắng gắt trưa hè. Ký ức nào, cơn mưa rất lạ. Của một thời ... [Đọc thêm...]