KHÚC TỰ TÌNH THÁNG SÁU
Tôi nghe tiếng thở dài của gió
Cứ lang thang ngắm những mảnh đời
Ở nơi ấy dòng người rất vội
Khúc tự tình nắng hạ quê tôi.
Tôi nghe tiếng thở dài của Đất
Cứ trở mình khắc khoải lo toan
Rồi im lặng nỗi buồn ai oán
Giọt mồ hôi mặn chát nghèo nàn
Tôi nghe tiếng niềm tin bội bạc
Nói rằng : Tiền chẳng mất bao giờ
Chỉ từ Người này - qua Người khác
Rồi Cân , Đo giá trị, cao sang.
Tôi như thấy mắt nhìn ngơ ngác
Bới tìm trong khắc khổ lo toan
Bàn tay ấy thủa xưa cầm súng
Giờ khô nhăn dưới nắng đường làng.