KIẾP SỎI
Từ khi sỏi nọ bén duyên trần
Đã biết thu mình rửa bụi sân
Góc biển nằm im, đời lặng lẽ
Triền đê vẫy gọi sóng xa gần
Bài thân vạn lớp nên hình vẻ
Trả nợ muôn hồi, rõ thế nhân
Nhẫn nại rèn trau bền bỉ tánh
Đà tôn cảnh sắc đẹp vô ngần
KỂ CHUYỆN THẠCH ĐẦU
Đá tảng Thần Anh khát dục trần
Xin rằng xuống thử dạm si sân
Hồng lâu thỏa ý tình chưa vẹn
Trâm quý trì chân Giáng chẳng gần
Ngậm ngọc đâu gìn vinh cõi thế
Xây vàng chửa thoát khổ tha nhân
Xả buông cúi lạy sư đầu chốc
Trở lại vườn tiên đạo sáng ngần!
Thần Anh buồn nỗi mình không đủ sức vá trời, xin hai vị đạo sỹ khèo chân và ông sư chốc đầu cho mình xuống thế dạo chơi. Cây Giáng Châu vì nhớ ơn tưới bón nên xin theo nhằm lấy nước mắt trả nợ xưa.