NGƯỢC DÒNG

Trả hết cho rồi những đếm đong Vì thương gượng ép chỉ đau lòng Mờ khung kỷ niệm đây nào ngóng Nhạt chuỗi ân tình đấy chả mong Đã chẳng hoa vàng giăng kết lọng Đành như nước bạc đổ theo dòng Cung sầu nhịp gãy đường tơ lỏng Khổ nhạc tan tành lỗi phím cong Ngân Khánh xướng Ân tình nhạt nhẽo cảnh sầu đong Cũng bởi rằng xưa trót nặng lòng Khắc khoải canh dài bên ngõ vọng Bơ phờ xóm nhỏ giữa đường mong Còn thương nhiễu đỏ che màn lọng Vẫn xót ngày xanh thả quãng dòng Ngại xiết vòng tay dường ngỡ lỏng Nên là chấp nhận mảnh tình cong
Tác giả: NGỌC SƠNSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

SAY THƠ

Ta chỉ thích thơ chẳng lụy phiền. Mài từ giũa chữ sáng triền miên. Xướng họa mỗi ngày khoái tựa tiên. Mến tặng bạn yêu ... [Đọc thêm...]

QUẠNH QUẼ MỘT TRỜI BI

Tâm buồn khổ tận bước người đi. Quạnh quẽ niềm đau có phải vì. Để mộng âu sầu anh mãi nhớ. Nên chiều lặng lẽ ... [Đọc thêm...]

EM CÓ HAY

trời trong đất nặng nắng thôi bay. Phủ kín màn đen gió rít đầy. Sét nổ ầm ầm người có biết. Mưa rơi lốp bốp bạn có hay. ... [Đọc thêm...]

THỜI MẠT

Nực cười thế hả lũ vô nhân. Xúm lại hò nhau bán cả thần. Hệt cướp, đòi thu tiền mãi lộ. Y hề, cố hoạnh phí sinh thân. ... [Đọc thêm...]

HỌA VÔ ĐƠN CHÍ

Cuối hẻm vừa lao bỗng đụng Ầm. Ui thằng mắc dịch Cắm đầu đâm. Bò lê gối cẳng sình toe toét. Nhổm dậy lườn mông thịt tím ... [Đọc thêm...]

QUẢ TRẦM LUÂN

Trần ai tỉnh ngộ tiếc bao điều. Nhập chỗ mê hồn thể phách xiêu. Lãnh hội chùm thơ xòe đủ nhánh. Hình dung bản nhạc ... [Đọc thêm...]

CHỮ VIỆT MÃI NGỜI

Lòng dân ý đảng đẹp không nào. Tiếng Việt muôn đời mãi tỏ sao. Đỏ rực ngàn năm lời Quốc Ngữ. Hồng tươi vạn kiếp chữ anh ... [Đọc thêm...]

KỶ NIỆM BUỒN

Duyên xưa nói lại chuyện buồn nhiều. Mỏng mảnh tình hờ thoáng dấu yêu. Luẩn quẩn thương suông làn gió sớm. Mong manh ... [Đọc thêm...]