KÝ ỨC MỘT THỜI
Quê tôi ở một vùng quê
Có đồng lúa chín bộn bề lúa reo
Ngày xưa sống cảnh đói nghèo
Sống trong chiến cuộc, bom treo trên đầu
Người dân ai cũng nguyện cầu
Mau tan cuộc chiến, hoa màu thêm xanh
Sớm chiều, đây đó an lành
Chẳng mong ruộng đất biến thành đồng hoang
Cuộc đời sống cảnh lầm than
Hứng bao nhiêu đợt bom càn đạn bay
Người còn, kẻ mất nào hay
Sống nay chưa biết ngày mai thế nào
Bây giờ, những thế hệ sau
Làm sao biết được thế nào chiến tranh
Bao nhiêu thế hệ cha anh
Vĩnh viễn nằm xuống, trở thành
Chiến tranh, nói mãi chẳng thừa
Bao nhiêu thảm cảnh vẫn chưa phai mờ
Từ xưa cho đến bây giờ
Hoà bình là thứ mong chờ khắp nơi