KÝ ỨC PHAI PHÔI

Người không tiếc, hà cớ gì ta tiếc ? Người bỏ buông, ta níu lại làm gì ? Con tim ấy đã không còn tha thiết Nên cuối cùng, họ cũng vội vàng đi Ta không trách, hà cớ gì phải trách ? Chẳng nợ duyên đành rẽ lối chia đường Từ cái dạo đôi mái đầu xa cách Lá rụng vàng cả góc phố mù sương Người không xót, ta cũng đừng cay đắng Dẫu tình xưa vụn vỡ, nát tan rồi ! Ta cúi xuống nhặt lên cành hoa trắng Ép vào lòng nghe ký ức phai phôi.... Trương Tuấn Phương_ 16032019
Tác giả: TRUONGTUANPHUONGSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

DUYÊN NỢ

Heo ơi chị đang buồn rầu. Vu quy sắp đến mà đầu chơi vơi. Ngồi đây chị nói vài lời,. Trước đây cha mẹ nghĩ bàn,. Cả họ ... [Đọc thêm...]

XUÂN LÒNG

Thơ TTâm 281217. Mây thanh hương ngát trong lành. Chớm xuân mong đợi tình anh quay về. Xa nhau vì việc bộn bề. Bến lòng ... [Đọc thêm...]

ĐƯỜNG ĐỜI

Không ai biết trước đường đời. Quanh co khúc khuỷu chơi vơi bồng bềnh. Có người cuộc sống lênh đênh. Trên vùng thác lũ ... [Đọc thêm...]

HÃY NHÌN XUỐNG

Hãy nhìn xuống thấy mình còn hạnh phúc. Còn hơn nhiều người khổ cực gian nan. Nhìn xuống đi,có người ngủ ngoài đường. ... [Đọc thêm...]

TRƯỜNG XƯA

Thơ Nguyễn Đức Thuận. Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường. Ta không đủ sức níu thời gian gần lại. Mái ngói mờ rêu, tán ... [Đọc thêm...]

NÓI CÙNG ANH

Những gì là ấm êm. Của tháng ngày ta có. Dẫu hạnh phúc chỉ nhỏ. Từ khi mình trao nhau. Nhưng hạnh phúc ... [Đọc thêm...]

THÁNG MƯỜI HAI

Lặng lẽ một mình em đón tháng mười hai. Cái rét cắt da làm trai lì cảm xúc. Hàng sữa ven đường dường như đang ngủ gục. ... [Đọc thêm...]

MÙA HOA

Tháng ba hoa nở khắp nơi. Lộc xanh đã trỗ lả lơi khắp đồng. _ Huan Trinh 23032018_. [Đọc thêm...]