MẢNH HỒN HOANG

Anh gọi nắng , gọi mưa , gọi gió , gọi mây Gọi những cơn say đốt cháy từng đêm trắng Em gọi chính em giữa cuộc đời bình lặng Gọi bao nỗi niềm trĩu nặng mảnh hồn hoang Anh gọi mùa đông về đưa tiễn lá vàng Gọi con phố dịu dàng lắng nghe từng nhịp bước Em gọi thời gian trả em về thuở trước Để em kiếm tìm những mơ ước đánh rơi Anh gọi tên người trong nỗi nhớ chơi vơi Đừng gọi nữa anh ơi để lòng thôi đau xót Khi thương yêu đã lạnh lùng quay gót Càng khản tiếng gọi hoài , càng đắng đót con tim ! Hãy quên lãng cuộc tình để quá khứ ngủ im ! Nguyễn Ngọc Thùy Lam_ 18122017
Tác giả: NGUYỄN NGỌC THÙY LAMSố bài thơ: [17]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TRỞ VỀ QUÊ MẸ

Ta trở về quê trong chiều nắng hạ. Phượng đỏ đường làng rộn rã ve ngân. Kìa diều ai lơ lửng giữa không trung. Chân nhẹ ... [Đọc thêm...]

BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA

Tuổi thơ tôi hình như đang trở về. Bên những người bạn nhiều năm xa cách. Thằng ở gần, thằng khuất nửa vòng trái đất. ... [Đọc thêm...]

NGÀY PHỤ NỮ LÊN MÂY

Hôm nay mùng Tám tháng Ba. Chị em tha thướt buông tà áo bay. Nửa phần thế giới lên mây. Nửa phần còn lại mặt mày nhọ ... [Đọc thêm...]

NÓI NGHE NÈ

Vườn thơ là một bài ca. Vui chơi lành mạnh để ta giải buồn. Thi thơ họa phú cứ tuôn. không phân cao thấp nhưng nên nhớ ... [Đọc thêm...]

NÔ EN VẮNG CHÚA

Con xin người hảy. Rửa sạch bùn lầy nhơ nhuốc cuộc đời con. Sinh sám hối trước hào quang thiên chúa. Con muốn soings ... [Đọc thêm...]

BÀN TAY VỠ ĐẤT HOANG

Rừng xanh ngút ngàn nhớ tay người khai khẩn. Emngười giáo viêngieo mầm chữ cuộc đời. Làng chài nghèo tới rừng núi xa ... [Đọc thêm...]

TA EM VÀ TÌNH ĐỜI

Năm canh chày có gói đủ nhớ mong. Đã bao đêm mắt chợt rớm lưng tròng. Sao hoài niệm vẫn về đan gối mộng. Ta với emhai ... [Đọc thêm...]

VẪN KHÔNG QUÊN

Nắng hạ chiều chầm chậm bước vào đêm. Con ngõ nhỏ tôi đi về buồn hưu hắt. Bằng lăng tím góc đường buồn lẳng lặng. Chiều ... [Đọc thêm...]