MẸ ĐI RỒI
Mẹ đi rồi áo mùa thu khép lại
Dấu trong tà một chút nắng vàng hanh
Buồn của con thay lá mọc trên cành
Chưa rụng vội để chờ mùa thu khác
Chiều thu này cây đứng nghe gió hát
Nhẹ nhàng thôi mà những lá buồn lay
Trời vào thu có vội vã hết ngày
Lá có kịp để đón mùa thu nữa
Mẹ đi rồi lòng con sầu chan chứa
Nỗi buồn này cao tựa núi thái sơn
Lòng ngậm chẳng biết nói gì hơn
Thầm cầu nguyện mà hồn con se thắt
Mẹ đi rồi khép điều gì trong mắt
Dấu vào hồn một biển nhớ mù khơi
Mẹ đi rồi con mất cả mẹ ơi..
Chỉ còn lại một nỗi buồn chưa mất..
Nguyễn Ngọc Thủy Hằng : 7 5 19..