MIỆNG ĐỜI

Miệng đời chưa hẳn đã gian Những điều họ nói chưa an lòng mình Tốt nhất ta cứ lặng thinh Suy đi nghĩ lại xem mình ra sao Có khi đưa mình thành sao Tâng bốc nổi tiếng nốc ao không chừng Ta nên phải biết điểm dừng Con người giới hạn trong từng phút giây Đừng đưa mình lên tầng mây Rồi rơi đổ xuống phanh thây tiếng đời Cuộc sống đừng quá nhiều lời Tự mình té ngã vì đời nịnh khen nốc ao: từ dùng trong thi đấu võ thuật. Khi trọng tài đếm từ 1 đến 8, mà đối thủ không đứng dậy, thì gọi là hạ nốc ao. (knock out) Cám ơn bạn thơ Vạn Vĩnh lại vừa gởi ảnh dưới đến.
Tác giả: TRẦN NGỌC VINHSố bài thơ: [121]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

VỀ BẾN SÔNG MƠ

Anh về với bến sông mơ. Mênh mang nỗi nhớ tình khờ ngày xưa. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 22032017. [Đọc thêm...]

HOÀI TRỊNH IV

Hai mươi HẠ TRẮNG qua nhanh. Nơi đây BIỂN NHỚ gọi anh tháng ngày. TÌNH XA anh hỡi có hay. Mình em LẶNG LẼ NƠI NÀY nhớ ... [Đọc thêm...]

PHÚT CHIA XA

Em ơi ở lại khỏe nha. Sinh ly tử biệt hẳn là hôm nay. Anh đi, thành đĩa thịt đầy. Em thì ở lại với bầy con thơ. Phút ... [Đọc thêm...]

VIẾT CHO NGÀY

Mẹ kể rằng Khi con oa oa khóc. Mẹ dù đau Nhưng cũng thật vui mừng. Hạnh phúc dâng thêm ấm cả căn nhà. [Đọc thêm...]

ANH BIẾT LÀM SAO

Này cô bé sao em còn đứng đó. Không đến đây để anh tỏ đôi điều. Đã từ lâu anh rất muốn nói yêu. Nhưng anh sợ em kêu kỳ ... [Đọc thêm...]

TINH KHUC THANG TƯ

Sợi nắng vàng trải thảm đón tháng tư. Mây thả dáng phiêu bồng như dạ vũ. Hàng phượng vĩ đang trở mình ... [Đọc thêm...]

NHỚ NGÀY

Đã bao ngày em mong đợi tháng ba. Dù mạng ảo vẫn chờ quà anh gửi. Bông hoa thôi, cũng thêm tình gần gũi. Chỉ vậy thôi, ... [Đọc thêm...]

ANH CÒN CHƯA QUÊN

Em đâu mất bỏ nơi này cô độc. Từng vệt dài lăn dốc nỗi buồn gieo. Yêu dấu kia tựa ngọn gió bay vèo. Lướt ngang mặt rồi ... [Đọc thêm...]