HOÀI TRỊNH IV
Hai mươi HẠ TRẮNG qua nhanh
Nơi đây BIỂN NHỚ gọi anh tháng ngày
TÌNH XA anh hỡi có hay
Mình em LẶNG LẼ NƠI NÀY nhớ thương
UỚT MI mắt lệ sầu vương
TÌNH SẦU lẻ bóng đêm trường chông chênh.
Trần gian Ở TRỌ riêng mình
BÊN ĐỜI HIU QUẠNH – RU TÌNH trong mơ
TỪNG NGÀY QUA mãi đợi chờ
Trăm năm TÌNH NHỚ bây giờ mai sau
Bên đời CÒN MÃI TÌM NHAU
Mặc cho năm tháng bạc đầu PHÔI PHA.
Anh ơi còn nhớ NGUYỆT CA
Ngày xưa mẹ hát RU TA NGẬM NGÙI
TỰ TÌNH KHÚC nhạc buồn vui
RU EM thuở ấy ngủ vùi bên song
Ngoài kia phố nhuộm MƯA HỒNG
RU EM TỪNG NGÓN XUÂN NỒNG dịu êm.
ĐÊM HỒNG đêm lại từng đêm
CA DAO MẸ hát ngọt mềm giấc say
Đợi mong ĐỢI CÓ MỘT NGÀY
QUÊ HƯƠNG trở lại tháng ngày ấm êm
Không còn ĐẠI BÁC RU ĐÊM
NGƯỜI GIÀ EM BÉ bên thềm dạo chơi.
Bên đời GIÓ CUỐN MÂY TRÔI
Xin em HÃY SỐNG GIÙM TÔI nhé người
ĐƯỜNG XA VẠN DẶM chơi vơi
Một đời phiêu lãng trong LỜI MẸ RU
Trăm năm GIỌT LỆ THIÊN THU
BAY ĐI THẦM LẶNG lãng du cuối trời.
Cuối cùng CŨNG SẼ CHÌM TRÔI
Em ơi hãy nhớ GỌI ĐỜI LÊN MAU
Ngoài kia con SÓNG VỀ ĐÂU
TÔI TÌM TÔI giữa biển sầu thế nhân
TẠ ƠN một đóa tình trần
Đã đưa tôi đến DẤU CHÂN ĐỊA ĐÀNG.
HOA VÀNG MẤY ĐỘ thu sang
VÀNG PHAI TRƯỚC NGÕ mơ màng lung linh
Chiều qua trong NẮNG THỦY TINH
AI NGOÀI CÁNH CỬA một mình đợi ai
Bên đời NGHE NHỮNG TÀN PHAI
Im nghe NHƯ TIẾNG THỞ DÀI vọng đưa.
Người đi CHÌM DƯỚI CƠN MƯA
NGƯỜI VỀ BỖNG NHỚ suốt mùa yêu thương
Còn ai ĐI MÃI TRÊN ĐƯỜNG
XIN CHO TÔI được dặm trường tiễn chân
NGÀY VỀ dẫu có xa xăm
Tôi xin RU MÃI NGÀN NĂM đợi chờ.
SAO CHIỀU nay cũng ngẫn ngơ
VẾT LĂN TRẦM lặng tiếng tơ vương buồn
MỘT LẦN THOÁNG CÓ mưa tuôn
Cơn MƯA MÙA HẠ khởi nguồn từ ly
Nỗi buồn ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
Về trong CÁT BỤI sầu bi kiếp người.
HOA BUỒN rũ cánh chơi vơi
SƯƠNG ĐÊM- RƠI LỆ RU NGƯỜI mãi xa
Đường trần CÕI TẠM đi qua
Làm sao tìm thấy ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG
EM ĐI BỎ LẠI CON ĐƯỜNG
Rời xa nhân thế VỀ TRONG SUỐI NGUỒN!
Quảng Trị: 31032019
19 năm Tiên Thường cố Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn , 1 thiên tài của nền âm nhạc Việt!