MỞ CỬA RA NHÉCHUÔNG GIÓ ƠI

Em thấy gì không hở chuông gió, Khi em đứng nhìn từ cửa sổ, Con đường trước mặt người lại qua, Xe cộ chạy, bụi đường trắng xóa.! Đóng cửa sổ lại, em thấy gì? Căn phòng xám xịt, tường phẳng lì, Chỉ nghe tiếng xe rền nhức óc, Còn lại mình em chẳng thấy chi.! Vậy em muốn cửa mở hay đóng? Muốn gió lùa đêm đông lạnh cóng, Nhưng mà em hớn hở cười tươi, Hay đóng để buồn không muốn sống? Hỏi vậy nhưng biết em trả lời, Thà gió lạnh chuông vẫn reo vui, Còn hơn cửa đóng em ủ rủ, Anh mở cửa cho Chuông Gió vui! Thơ Trần Thanh Việt,16012018
Tác giả: TRẦN THANH VIỆTSố bài thơ: [13]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

DUYÊN TÌNH BẠN

CÓ tình cảm mới luôn nhung nhớ. DUYÊN trời se chữ nợ kết thành. MÌNH cùng dệt mộng long lanh. KẾT lầu tình ái ngọt lành ... [Đọc thêm...]

MỤ ĐÔNG

Mụ Đông kẽo kẹt. Nói phét ngoài hiên. Mụ rằng ta chẳng có điên. Vướng vô cái sợi ưu phiền trần gian. Thu tàn dịu vợi. ... [Đọc thêm...]

TA ƯỚC AO

Ta yêu em say môi mềm mật ngọt. Ngỡ mùa xuân nắng rọi giấc mơ đời. Ta yêu em.thương nhớ lại xa xôi. Trong hạnh ngộ... ... [Đọc thêm...]

BÀI THÁNH CA BUỒN

Đêm lạnh giá bước chân buồn lạc lõng. Giáo đường xưa vang vọng tiếng kinh cầu. Khơi lại dòng kí ức đã chìm sâu. Năm ... [Đọc thêm...]

SẮC MÀU TÌNH DUYÊN

Em vẫn biết duyên tình là đau khổ. Mấy cuộc tình tránh lầm lỡ sầu đau. Màu tình yêu qua bao khúc nát nhàu. Đẫm nước mắt ... [Đọc thêm...]

HOA HỒNG

Gió thoảng đưa hương hồng kiều diễm. Sắc mặn nồng trìu mến gởi tình trao. Ôi những anh chàng ong bướm hôm nao. Say ... [Đọc thêm...]

HỒNG TIM ĐỂ NGỎ

Cứ như vậy khi trăm ngàn dấu hỏi. Hỏi làm gì khi chợt nhói vào tim. Tim sao để mãi đi tìm. Tìm đâu rồi biệt cánh chim ... [Đọc thêm...]

BIẾT BAO GIỜ

Biết bao giờ mình có thể bên nhau. Để gom hết nhớ nhau về chung lối. Để hình hài không phai mờ sương khói. Thoả ước mơ ... [Đọc thêm...]