MONG MANH MỘT CUỘC TÌNH
Anh biết tình ta thật mong manh
Như hạt sương đêm đậu trên cành
Long lanh dưới nắng nhưng dễ vỡ
Làm sao giữ mãi để tình xanh?
Anh biết tình ta như trăng thanh
Khi tròn khi khuyết vẫn mộng lành
Chỉ sợ mây đen giăng bất chợt
Phủ kín trăng thề hết long lanh
Đành ghép tấm hình em và anh
Vào trái tim hồng giữa bức tranh
Vùi trong giấc ngủ từng đêm lạnh
Ấp ủ cuộc tình đẹp mong manh..
Sáng tác: Đào Văn Cứu