MỘT CHIỀU ĂN BÁT CANH CHUA

CỎ RƠM MẸ NẤU GẠO MÙA DẺO THƠM (Câu khoán: Thi hữu Kiều Phong) MỘT đời tần tảo gió sương CHIỀU nghe câu ví bên đường xót xa ĂN cơm rau cháo dưa cà BÁT canh của mẹ nuôi ta nên người CANH dài thao thức mẹ tươi CHUA cay mặn đắng vẹn mười sắt son CỎ khô tích lũy buộc tròn RƠM phơi vụ gặt héo hon thân gầy MẸ già như chuối chín cây NẤU nồi cháo thịt đong đầy tình thương GẠO kia vất vả niên trường MÙA màng giáp hạt tấm gương thoát nghèo DẺO dai vượt mọi thác đèo THƠM lừng danh tiếng cheo leo lễ chùa CỎ RƠM MẸ NẤU GẠO MÙA DẺO THƠM. 2822019 Tiến Minh Ảnh minh họa sưu tầm.
Tác giả: MINH TIENSố bài thơ: [96]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MÂY MƯA

Lả lướt tay ngà em vuốt ve. Người anh rạo rực nổi đam mê. Bờ môi ngọt xớt tuôn dòng mật. Buông lỏng lòng anh phút tái ... [Đọc thêm...]

DÁNG MẸ GẦY

Con đường mòn năm nào mạ vẫn đi. Nhiều vất vả da đen chì rám nắng. Đôi gò má hao gầy thêm gánh nặng. Yêu đàn con lẳng ... [Đọc thêm...]

ĐƠN CÔI

Đông lạnh về em ở tận nơi đâu. Tim lẻ bóng cô sầu trong cõi mộng. Đêm trở giấc quơ vòng tay trống rỗng. Cơn mơ nào nâng ... [Đọc thêm...]

SƯỞI ẤM MÙA ĐÔNG

Quả bóng lăn quả bóng tròn. Mùa đông sắp tới ai còn thiếu chăn. Bao nhiêu vùng núi khó khăn đợi chờ. Hồn nhiên lam lũ ... [Đọc thêm...]

VỀ MIỀN THẬM XƯNG

Về miền đầy ắp THẬM XƯNG. Ta nghe lửa cháy bừng bừng lỗ tai. Chân trời gãy cánh chim bay. Lá khô đâm thủng chân mây ... [Đọc thêm...]

HOÀI NIỆM CÙNG THƠ

Nhớ không anh buổi đầu em cầm bút. Chẳng biết viết gì nghĩ mãi không ra. Thôi nét bút khua vài dòng vội vã. Rồi năm ... [Đọc thêm...]

LẶNG NHÌN

Ai mang cái kiếp của trời ban. để mối duyên tơ thật bẽ bàng. Nắng dãi mưa dầu lòng đã nản. Thu bồn gác trọ đón quan ... [Đọc thêm...]

NHỚ ANH

Đêm trăng sáng trở mình theo nỗi nhớ. Anh và em hai phương trời cách trở. Em nhớ anh như gío nhớ gió mây xa. Rất dịu ... [Đọc thêm...]