MỘT ĐỜI CÂY

Ôi ! Thương quá...một đời cây lặng lẽ Vẫn âm thầm chứng kiến một tình yêu, Cứ vô tư che nắng lúc trời chiều Rồi đêm xuống...lao xao cây khẽ nói. Cứ hôn đi...bạn ơi đừng có ngại...! Trăng sáng ngời nhưng chẳng thấy gì đâu ? Đôi tình nhân cứ vui vẻ bên nhau Màu hoa tím bằng lăng bao trìu mến. Hôm chia tay...vội trao câu hò hẹn Cây cũng buồn ủ rủ tiễn người đi, Mắt em nhạt nhòa lệ ướt bờ mi Tạm biệt nhé... ngày mai tôi trở lại. Bầy giờ về sao nghe hồn tê tái Cây bằng lăng thuở ấy biến đâu rồi...? Chỉ còn trơ thân gốc đứng lẻ loi Và tiếng khóc...một đời cây lặng lẽ.
Tác giả: NGOCYENSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TIN ĐÔN

Chỉ làm có mấy bài thơ. Suốt ngày ra ngẩn vào ngơ thôi mà. Có gì lạ lẫm đâu ta?. Vậy mà cũng có vài ... [Đọc thêm...]

DẠI KHỜ

Tg HOÀNG HIẾU. Em còn ít tuổi khù khờ. Ai yêu cố nhịn hãy chờ lớn khôn. Nhưng mà bé lại thích hôn. Váy quần áo ... [Đọc thêm...]

KỶ NIỆM VỀ MỘT TẤM HÌNH

Thơ Minh Hiền. Mười tám tuổi tôi xa vòng tay mẹ. Xa quê hương, xa bè bạn thân thương. Mười tám tuổi tôi đã lên đường. ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN ĐỜI

Hai ba tháng chạp năm nay. Táo quân sắm lễ để bay về trời. Sớ dâng bẩm báo khắp nơi. Này là záo zụk cao xiêu. Đổi thay ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH BUỒN

Chuyện ngày xưa hai đứa tuổi vào yêu. Nay em vội bỏ chiều quê yên ả. Tình yêu mình thoảng đưa hương hoa lá. Miền dấu ... [Đọc thêm...]

CHỊ ĐI LẤY CHỒNG

Thơ Ảnh Nguyễn Đăng Thịnh. Chi đã qua đò sang bên kia dòng Đuống. Đi theo chồng bỏ lại phía sau lưng. Nắng tháng ba và ... [Đọc thêm...]

NÔI KHÔ NHIÊU VƠ

Nhìn mình họ bảo đào hoa. Ai ngờ trời hại thân ta đọa đày. Ăn mày nó khổ ban ngày. Làm rồi cô khác ... [Đọc thêm...]