MỘT THỜI MÃI NHỚ

Trưa hè đổ nắng chang chang Lúa đồng đã trải chín vàng quê hương Nhà nhà vội vã khẩn trương Gặt nhanh dãi thóc ra đường mau khô ... Nhà tôi cũng có xe thồ Khi thời chở lúa lúc ngô chất đầy Cái thời đói cứ dây dây Mặc quần thủng đít trèo cây thôi rồi Nắng hoài vất vả theo tôi Cởi trần trùng trục được nồi cá kho Cái thời ăn mãi chẳng no Vầy sông hở hết tẽn tò khách qua Bọn con gái đẹp như hoa Môi cười chúm chím tê ta... duyên hầy “Trốn tìm” em cứ “nhảy dây” Để anh “đánh đáo” cả ngày chờ đêm... Ngọt ngào nỗi nhớ dịu êm Hằn sâu ký ức một miền quê xa Một thời ta cám ơn ta Một thời để nhớ đậm đà khó quên.
Tác giả: NGUYỄN MẠNH ĐẠTSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LẮNG ĐỤC KHƠI TRONG

Ai yêu ai đó cho vương nỗi sầu. Ai đi đâuai về đâu. Bến trong bến đục vô hình,. Ai giăng cạm bẫy cho tìmh trái ngang?. ... [Đọc thêm...]

ĐỜI LÀ THẾ

Đời là thế có gì đâu mà lạ. Lúc mặn nồng kề má nói yêu nhau. Rồi một ngày tức giận chuyện không đâu. Ngoảnh mặt đi hai ... [Đọc thêm...]

ĐẤT NƯỚC BỐN MÙA XUÂN

Đất nước tôi có cả bốn Mùa Xuân. Khi có giặc là bốn mùa đưa tiễn. Mẹ tiễn Con đi trong niềm vui hãnh diện. Vợ tiễn ... [Đọc thêm...]

MƯA MÙA ĐÔNG

Đêm mưa mãi buồn bã trong nỗi nhớ. Gió xoay chiều lòng trăn trở thương ai. Một mình anh thao thức mãi canh hoài. Đêm ... [Đọc thêm...]

HOA VÀ TRĂNG

Ai buông nỗi nhớ vào đêm. Cô đơn lẻ bóng con tim lạc loài. Thiên nhiên rọi bóng hình ai?. Đôi vần lục bát thơ ngây,. ... [Đọc thêm...]

GÁI QUÊ

Anh về ghé lại bến xưa. Gặp cô gái nhỏ thôn quê ngày nào. Giờ đây má đỏ môi đào. Một thời thơ mộng gió vào vườn xưa. ... [Đọc thêm...]

HỜN DỖI

Có lần em hờn dỗi. Anh đa tình và con tim rộng thế. Có bao tình nhân ngự trị..em là thứ bao nhiêu. Giả bộ như chẳng ... [Đọc thêm...]

NHÀ QUÊ

Nhà em mái lá đơn sơ. Một chiếc xe thồ biển số đẹp nha. Chiếc Xe quý nhất trong nhà. Giá trị vật chất đem ra so bì. Nó ... [Đọc thêm...]