MÙA HOA CẢI

Đã nở vàng bến sông Đã qua thời con gái Đến duyên em..lấy chồng Anh biết không biết không Khi đông về giá lạnh Đời biết bao bất hạnh Cũng dừng lại bên thềm Cuộc sống vẫn êm đềm Bên gia đình bé nhỏ Anh ơi em mới tỏ Người luôn quí trọng mình Đi suốt cuộc hành trình Gian nan của cuộc sống Đôi lúc nhiều khoảng trống Nhìn lại mình ngày xưa Thủa biết bao dại khờ Yêu anh đầy ngốc nghếch Để rồi tình bạc phếch Khi anh phụ ra đi Trong em còn lại gì Một mầu hoa vàng mãi Mỗi khi mùa đông lại Tụ nhói tiếng không lời Hà nội 15112018
Tác giả: DUNGPHAMSố bài thơ: [73]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

XUÂN HƯƠNG

Tưng tiu thuở mới chớm mầm. Người thương người nựng chút chăm sớm chiều. Nắng mưa giá rét đủ điều. Chỉ mong đơm nụ cho ... [Đọc thêm...]

KHĂC KHOAI

Em sẽ gửi nồng nàn theo gió. Đến bên anh trong vò võ nhớ mong. Nỗi nhớ nào cách trở chẳng xanh trong. ... [Đọc thêm...]

CHA VÀ CON

Giấu yêu thương vào trong khoai sắn. Cha lặng thầm lo lắng cho con. Nhớ thương chẳng chút mỏi mòn. Chăm con từ thủa con ... [Đọc thêm...]

HỌA TÂM

Vẫn ngóng trông và rồi Em không tới. Thoáng đâu đây vương sót lại bên thềm. Chút hương thơm tóc mềm lần hẹn ấy. Thôi tơ ... [Đọc thêm...]

NỖI LÒNG CUỐI ĐÔNG

Thơ TTâm 5h 301217. Cuối đông lắng động trong lòng. Giao thoa xuân chớm tình đông tạ từ. Mộng tình một chút suy tư. ... [Đọc thêm...]

NHỚ ANH

Hoạ khoán thủ cùng Nữ Sĩ Phạm Duyên. Người xa cách biệt chân trời. Về... ngay đi nhé lệ rơi mất rồi. Bên... phương đó ... [Đọc thêm...]

ÔNG TÔI

Hôm qua vào viện thăm ông. Thấy ông đau đớn trong lòng không vui. Hỏi ra thì rất bùi ngùi. Ông bảo cứ bịnh để thôi về ... [Đọc thêm...]

NGHỊCH CẢNH SỰ ĐỜI

Cha mẹ với con cái. Cho không bao giờ đòi. Con cái thì thích đòi. Về nhà, thấy cha mẹ,. Vừa bước vào cơ quan. Ngồi chơi ... [Đọc thêm...]