MƯA XUÂN GỢI NHỚ

Ngoài trời mưa bụi lâm râm Gió ru cành lá thì thầm trong đêm Buồn trông hoa rụng bên thềm Vẳng nghe tiếng dế nặng thêm mộng hồn Nhớ nhiều lòng dạ héo hon Mưa khơi kỷ niệm lối mòn người xưa Tâm tư nổi sóng âm thừa Ngẩn ngơ đường cỏ gió trưa thở dài Trăng thề đã vỡ làm hai Nửa găm đáy giếng, nửa cài mây trôi Mưa xuân vần vũ luân hồi Người thì biền biệt cuối trời chân mây Người đi bỏ lại nơi này Khi xuân đương độ khi cây đương chồi Mưa phùn em lạnh bờ môi Ta về hụt hẫng đứng ngồi không yên! Trời vàng ánh đã hừng lên Gió xuân nhè nhẹ gọi miền yêu xưa Em đi nhớ mấy cho vừa Ta gom gửi cả nắng trưa theo người Hà nội 25022018
Tác giả: NGUYỄN VĂN PỨSố bài thơ: [55]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH KHÚC MÙA ĐÔNG

Chiều nay ra phố lạnh không em. Gió buốt không em vờn tóc mềm. Ai đan tay bé chiều rong phố ?. Ta ngẩn ngơ tìm... ... [Đọc thêm...]

MÙA XUÂN ĐỢI ANH

Ở quê nhà đang bước vào xuân. Cây mai vàng trước sân hương tỏa. Nhờ gió đưa lời em nhắn gởi. Mong Lữ Khách dừng bước ... [Đọc thêm...]

TÂM SỰ MỘT LOÀI HOA

Giờ em cửa rộng nhà cao. Vi la lớn với hàng rào trồng hoa. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 09012017. [Đọc thêm...]

BÀI HỌC VÔ GIÁ

Tg Lạc Thiên Long. Trò lại bến bước nhìn quanh trường cũ. Gốc phượng già rêu phủ lớp phong sương. Ngày hai mươi nhộn ... [Đọc thêm...]

QUỲNH HƯƠNG

Đêm chẳng ngủ nghĩ về mọi thứ. Biết bao nhiêu tâm sự nơi lòng. Trăng trôi giữa cỏi mênh mông. Như con thuyền nhỏ theo ... [Đọc thêm...]

NHỮNG LÁ THƯ KHÔNG GỬI

Những lá thư chẳng bao giờ được gửi. Viết xong rồilại xếp gọn bên bàn. Người nhận thư...đã quay lưng đi mãi. Còn nghĩa ... [Đọc thêm...]

BUỒN CỦATHÁNG NĂM

Tháng Năm trọn màu thương trong mắt biếc. Ngọn lửa tình cháy nồng nhiệt tim yêu. Mái tóc ai mang theo cả sắc chiều. ... [Đọc thêm...]

NỖI BUỒN RAU RĂM

Nhà em nghèo lắm ai ơi. Rau răm một tháng phải xơi chục ngày. Thế mà mụ vợ vẫn cay. Cũng bởi cái thính là hay ham cày. ... [Đọc thêm...]