NÁU CỬA THIỀN

Giũ bụi trần ai lánh cửa thiền Quay đầu bỏ lại giấc thùy miên Kìa trong cõi mộng nào vương tủi Ấy giữa đường tu chẳng nhuộm phiền Nếu mảnh ân nhòe xô ngõ tịnh Xin niềm nghĩa thắm ủ lòng kiên Ngày sau có lỡ về qua nẻo Những vết sầu bi khỏi lụy miền. Lá khẽ rụng qua miền Sân chùa đã tịnh kiên Ngoài hiên thầy vẫn độ Trước cổng dạ đang phiền Bướm đậu nhành ban trúc Ong vờn cánh mộc miên Dường nghe đời nở rộ Có lẽ sẽ chăm thiền. NhấtTúy TiêuDao D.bk.!
Tác giả: DŨNG ĐOÀNSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TIỄN NHAU ĐI

Chia ly cách biệt bởi từ đây. Tiễn bước nhau đi ở trốn này. Chiếc ghế cô đơn buồn quạnh quẽ. Sân ga lạnh lẽo khổ theo ... [Đọc thêm...]

TÌNH CÔ LỮ

tập danh ẩn. Một góc CHÂN trời chỉ mỗi ta. Chiều buông MẶT nước phủ sương ngà. LƯNG chừng rượu đắng say hồn ngả. Ảo NÃO ... [Đọc thêm...]

LỄ HỘI BÂY GIỜ

Hoạ thơ Trần Tế Xương. Lễ hội bây giờ dậy tiếng reo. Thuê bao nghệ sỹ nổi nênh treo. Nhiều tiền bánh khủng mang ra ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN NƯỚC NAM

Hoạ thơ Thiện Lê. Lăng xê độc bản thả lưng chừng. Cái xấu lên ngôi thật quá cưng. Đón rước quay phim khoe cái tiếng. ... [Đọc thêm...]

ĐỜI NGHÈO

Đời nghèo mộng đẹp có bao nhiêu. Lúc mới quen nhau hứa thật nhiều. Nghĩa mặn màng chi tiền của thiếu. Tình nồng chẳng ... [Đọc thêm...]

KHÓC BẠN

KV hương hồn anh TMT. Đã biết trong người mang bạo bệnh. Bao ngày vật vã, tội người ơi. Hôm nay trống điểm, tim ngừng ... [Đọc thêm...]

DƯỠNG DỤC ÂN DÀY NHƯ BIỂN LỚN

SINH THÀNH NGHĨA NẶNG SÁNH TRỜI CAO. Thtk Giao Cổ. CAO SƠN ĐẠI HẢI. DƯỠNG ngày trẻ dại tóc còn mao. DỤC nết thuần lương ... [Đọc thêm...]

TẾT XƯA

Xuân này nhớ lại tết ngày xưa. Khó khổ mà thương tả mấy vừa. Tất bật bên vườn cha thổi bánh. Quây quần ở bếp mẹ làm ... [Đọc thêm...]