NẾU TA MẤT NHAU

Thì anh nhé thôi đừng ngoảnh lại Bước đường đi trống trải xa vời Tránh mình khỏi phải lệ rơi Xót thương ngày tháng rụng rời nhói đau Những ân ái không màu sắc nữa Thôi chớ buồn điểm tựa trái ngang Khát khao vụn vỡ đôi đàng Một thời sơn sắt mùa sang nỗi sầu Thì anh nhé canh thâu vĩnh biệt Nghĩ rằng chi mộng thiết tha nào Ngập ngừng ứa nghẹn sầu nao Rồi ôm giá lạnh mi trào khóc than Hãy quên hết vô vàn thay đổi Sẽ yên lòng bước vội tìm vui Sẻ san miền nhớ ngọt bùi Ấm nồng hạnh phúc không xui bẽ bàng.
Tác giả: HAN GIASố bài thơ: [30]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐỨNG TRƯỚC BIỂN

Nếu cô đơn thì hãy ra với biển. Bao nỗi buồn sẽ tan biến ngay thôi. Như hải âu tung cánh giữa biển khơi. Ta sẽ quên hết ... [Đọc thêm...]

SÔNG QUÊ

Ở quê Em có dòng sông dài suốt. Bắt Cá Tôm văng lưới chèo xuồng. Có bến đò ở trước nhà Em. Các Chị, các Em cùng ra ngồi ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI BIỂN

Em bỏ phố theo anh về với biển. Đếm cát vàng cõng hạt nắng lang thang. Sóng xô bờ đem nỗi nhớ đi hoang. Chiều chạng ... [Đọc thêm...]

CHIẾC GẬY TRƯỜNG SƠN

Gậy trường sơn theo anh cứu nước. Của một thời khốc liệt chiến tranh. Ai còn nhớ người sinh ra nó. Đó là chiến sỉ Quán ... [Đọc thêm...]

CỞI LÒNG

Hôm nay được vào hội thơ. Thành Nam yêu quí tôi chờ từ lâu. Quê tôi ở mã đầu cầu. Lạc quần nơi ấy con trâu đi cày. Phải ... [Đọc thêm...]

ANH SẼ VỀ

Gió mang đến hương yêu. Từ người em yêu kiều. Nóng bức trời sang hạ. Mát lòng anh liu xiu. Dẫu xa xôi cách biệt. Trọn ... [Đọc thêm...]

SỚM XUÂN TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI

Tiễn anh ra bến đầu làng. Người đi lưu luyến rồi sang bên đò. Dập dềnh con nước lô nhô. Kỳ xa phấp phới nỗi lo bồn ... [Đọc thêm...]

NGUYÊN TRINH ĐỢI CHỜ

Dòng sông ly biệt mãi chờ. Đợi chàng ngày tháng giấc mơ trở về. Dệt cùng say đắm đê mê. Ươm mầm nụ ái tràn trề yêu ... [Đọc thêm...]