NGƯỜI CON GÁI NGHĨA TÌNH

Nặng lòng với chốn quê hương Bao năm nỗi nhớ đọng vương trong lòng Cánh cò sải nắng vẫn mong Yêu từng câu hát mẹ đong thuở nào Vẫn nghe sóng nước lao xao Bờ tre ruộng lúa cuốc gào đêm thâu Tháng bảy cũng buồn trời ngâu Vàng tươi hy vọng dấu điều đợi trông Mắt luôn nhìn phía rạng đông Lắng nghe hơi thở con sông quê nhà Bắt nguồn từ một câu ca Sáo bay lúa chín rừng hoa ban chào Tình yêu thắp sáng vùng cao Chảy từng con chữ gieo vào tương lai Hạnh phúc đó một ngày mai Tấm lòng con gái có ai hiểu dùm...!!!
Tác giả: NGUYỄN SƠN KASố bài thơ: [18]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THUYỀN VÀ BIỂN

Đã từ lâu thuyền lướt giữa trùng khơi. Biển dâng nước dạt dào yêu mến lắm. Biển ào ạt dìu thuyền đi muôn rặm,. Lúc bình ... [Đọc thêm...]

TÂM SỰ CÙNG CON GÁI

Là con gái con ơi xin hãy nhớ. Sống chân tình từ thuở bé là hay. Nhưng hôm nay Ba nhắc con chuyện này. Con đã có niềm ... [Đọc thêm...]

PHỐ BÂY GIỜ

Hà Nội giờ đã hết ngọn gió đông. Xuân trải nắng nồng nàn trong hơi thở. [Đọc thêm...]

TẶNG VỢ

Hôm nay ngày tám tháng ba. Rửa bát quét nhà em cứ để anh. Cơm canh quần áo ngon lành. Việc làm quá nhỏ mỏng manh sức ... [Đọc thêm...]

BẤT HIẾU

Cha cho con học thành tài. Mai đây con được ra ngoài làm to. Mẹ cha nương tựa cậy nhờ. Nhưng cha mẹ có đâu ngờ đến con ... [Đọc thêm...]

HOA BAN TÌNH YÊU

Anh biết không Mình giống nhau lắm đấy. Đều thích hoa từ Tây Bắc đại ngàn. Dẫu xa xôi vẫn đong đầy hạnh phúc. Để tình ... [Đọc thêm...]

HOA VÀ THƠ

HOA rực rỡ dâng đời trọn vẹn. NGỜI mắt ai chẳng nặng nợ duyên. SẮC lung linh tỏa nét hiền. ĐẮM đuối sắc ngất ngây ... [Đọc thêm...]

HOA BAN TRẮNG

Ai từng đến đất sơn la. Chắc không quên được loài hoa ban rừng. Tinh khôi trắng nở xòe bung. Ngày xuân lộng lẫy tưng ... [Đọc thêm...]